"Da tổn thương nặng.
Nội tạng nội thương nghiêm trọng.
Xương sườn một cái.
Hai tay gãy.
Hai chân phế.
Suy ra, sắp chết!".
Ngẩng mặt lên, thấy ai cũng biểu cảm biến sắc khiếp sợ. Vân Dao quả thực muốn lạy hào quang nữ chính, Mộ Vân như thế này mà sống được thì không thể gọi là kỳ tích.
Mà gọi truyền thuyết không chết!
Hiện tại chỉ cần nhấc Mộ Vân lên đảm bảo nàng về trời...
"Vậy chúng ta phải làm sao?" Dương Kỳ nhíu mày.
"Có thể hay không? " Dung Hạ nãy giờ nhìn Vân Dao nói.
Có thể nhìn được tình trạng của Mộ Vân mà không bị ảnh hưởng bởi khí tức của Diễm Liệt...
Không đơn giản, chỉ sợ Diễm Liệt không phải đối thủ. Nếu là bằng hữu thì còn rất tốt, nếu là địch nhân thì đáng sợ.
"Bản tôn từ trước tới nay vô địch thiên hạ, không gì không làm được! Chẳng phải là vết thương thôi sao? Để cho ta!"
Vân Dao mở miệng xưng bản tôn có vẻ thuận miệng, quả thực tự xưng thế này có chút cảm thấy chính mình oai hung hiên ngang.
\[ … \] không thể hiểu nổi tư duy của ký chủ.
Tất cả mọi người đều nhìn người xưng bản tôn này có chút nghi ngờ, tiểu thư bị thương nặng như vậy nàng có thể chữa được sao?
Trong tay xuất hiện một lọ nước thuốc mà xanh lá tinh khiết, đây là thượng phẩm chữa thương được chế từ vô số dược liệu quý.
Tìm cả Hạ Thượng Đại Lục không tìm ra một lọ!
Nếu để thuộc hạ Vân Dao biết, chủ nhà mình lại xuất ra thượng phẩm chữa thương này đảm bảo khóc ngất nay tại chỗ.
Trước khi cho nữ chính uống, Dương Kỳ cầm nước thuốc kiểm tra.
Linh khí nồng đậm ập vào mặt,Dương Kỳ trợn mắt tay run rẩy nhìn lọ thuốc.
Nếu hắn không nhầm thì trong đây có một loại dược liệu thánh phẩm chữa thương mà cả đại lục chỉ có vài cây!
Mấy dược liệu khác tuy hắn không biết nhưng rất quý hiếm.
Lập tức cho Mộ Vân uống, một dòng nước thuốc mát lạnh thoải mái chảy vào miệng.
Nàng nhíu tỉnh lại, đạp vào mắt là mấy người nàng