"Các người không tin có thể lấy máy đo virus tang thi! Còn cô ta chính là tỷ tỷ của hắn, còn biết hắn là tang thi vương nên bao che!"
Thiên Vệ người này cô ta đã gặp một lần ở kiếp trước, hắn ta lúc đó tàn nhẫn dùng tang thi diệt hết nhân trong căn cứ.
Lúc đó cô ta may mắn, bị thương nặng cháy bán mạng mới thoát được!
Nguyên Thiên có chút do dự, hai người này là bạn của Lâm Điềm, nếu hắn theo lời của Lâm Ngọc thì chứng tỏ hắn không tin, không khéo còn bị Lâm Điềm giận dỗi.
Vốn dĩ con đường truy thuê không có dễ, khó khăn lắm Lâm Điềm mới đồng ý lời tỏ tình của hắn sáng nay.
Còn bây giờ nếu không kiểm tra thì sẽ bị đám người gọi là bao che.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn vẫn lựa chọn tin tưởng.
Vân Dao nhìn Lâm Ngọc đi chịu chết, nàng tán thưởng, nữ chính giả thật biết chọn, tức thời nộp mạng trước.
Nếu đã nộp thì nàng nhận.
"Lâm Ngọc cô nói đùa, nếu đệ của ta là tang thi thì ta nhất định sẽ giúp hắn đánh con người, cần gì phải giúp nhân loại đán tang thi!"
Đám người xung quanh suy nghĩ lại, nếu nàng là bạn tang thi sao lại giúp con người?
Không ít người nói giúp Vân Dao.
Thấy ai cũng không tin, Lâm Ngọc hận nghiến răng.
Nhưng sau đó …
"T quả thực là tang vương nha ~"
Vân Dao, " … " Mẹ!
Thiên Vệ , ngươi đây là đối nghịch đối nghịch với ta!
Tiếng nói của hắn cho những người khác trợn mắt, hắn … thực sự là tang thu vương …
"Nếu không tin vậy … "
Ánh mắt Thiên Vệ nhìn về một hướng, mọi người nhìn theo, thấy xa xa có đoàn tang thi tiến đến.
"Hắn quả thực là tang thi vương! "
"Chạy mau, tang thi sắp đến!"
"Mau giết hắn và cô ta!" Lâm Ngọc cười lạnh nói.
Không ít người vọng động, cầm vũ khí tấn công Thiên Vệ và Vân Dao, khi tuyệt vọng đến, con người luôn bất chấp mọi thứ.
Vân Dao lấy kiếm chặn lấy dị năng tấn công hai người, híp mắt lại giơ tay trái lên, Lâm Ngọc đang đắc ý thì bị mọt lực lượng kéo lấy.
Một giây sau, cô ta cổ áo cô ta bị Vân Dao cầm chặt, Vân Dao tay kia bắt lấy Thiên Vệ bên cạnh cưỡi kiếm bay đi.
Để lại đám người bên dưới khiếp sợ thần sắc.
…
Vân Dao kéo hai người đi đến một căn nhà, ánh mắt không thèm liếc Thiên Vệ trước cửa, lôi Lâm Ngọc đang giãy giụa lôi vào căn phòng.
Một tiếng sau, Vân Dao bước ra, xử lí xong nữ chính giả, còn một tên.
Thiên Vệ ngoài cửa chờ đợi nàng, khi thấy nàng bước ra thì thấy nàng không để ý tới mình trong lòng một mảnh