Giọng nói của cô ta làm cho người khác thương tiếc, nếu là người khác thì ngay lập tức đồng ý nhưng mà với Vân Dao thì không.
"Không! " Vân Dao thẳng thừng.
Nụ cười của cô ta thoáng cứng lại, lần đầu tiên bị người khác từ chối không dễ chịu.
Gương mặt người trước mắt cô ta quả thực đẹp, đẹp hơn cô ta nhiều, trong xuất hiện một luồng lửa giận.
"Cậu … "
"Cậu cậu cậu! Ta không có thân thiết gì với cô đâu, nghe cô mà thấy ghê tởm!"
Mặc Lam mở to mắt, sau đó ngập nước như chịu ủy khuất. Trình Tố phía sau không nhịn được kéo Mặc Lam ra phía sau bảo hộ, "Cô mà gì vậy hả? Cậu ấy làm gì sai với cô sao?"
Vân Dao, "Tôi đang bắt nạt cô ta đấy! Nhìn thôi đã ngứa mắt!"
"Cô … "
Hai mỹ nhân từ khi vào đây đã được chú ý, bây giờ lại cãi nhau có xung đột, một đám vây quanh lấy.
Mặc Lam thấy người tụ tập càng đông càng vui trong lòng, thấy Trình Tố muốn đánh với Vân Dao liền kéo lấy ngăn cản.
"Tố tố, không cần như vậy! Cậu ấy nói là minh ngứa mắt vậy thì mình đi, cậu không cần đánh nhau để bị phạt!"
Trình Tố nghe xong càng nổi giận, giơ tay muốn tát Vân Dao nhưng mà không những không đánh được mà còn bị Vân Dao bóp lấy cổ tay đâu điếng.
Trình Tố cố gắng kéo nhưng mà khéo không ra, càng kéo càng đâu như muốn gãy.
"Cậu mau bỏ Tố Tố ra, cậu ngứa mắt với tôi thì tôi sẽ đi, cậu mau bỏ tay ra Tố Tố ra, cậu ấy đang đau đấy!"
Thấy mỹ nhân đáng thương ủy khuất hoảng sợ, mấy nam sinh nhảy ra có ý đồ muốn lôi Vân Dao ra, nhưng mà chưa kịp đụng thì đã bị Vân Dao đã ngã xuống sàn.
Nhìn Trình Tố, Trình Tố không ít lần đánh nguyên chủ đâu. Tha cho cô ta trừ khi nàng não úng nước.
Thả tay cô ta ra,ấy một cái khăn sạch sẽ ra lau tay, làm bộ ghét bỏ.
Hướng về Mặc Lam, "Khóc lóc cái gì, ta thả cô ta ra rồi, còn không mau cút hay đợi Vân Dao ta đây vứt ra?"