Toàn bộ đèn tắt, màu đen bao phủ lấy khắp nơi.
Bầu không khí im bặt, mọi người chưa kịp phản ứng thì mặt đất rung chuyển mạnh mẽ, tiếng đồ vỡ vang lên khắp nơi.
Tiếng la hét vang vọng …
"Động đất sao?"
"A a a … "
"Cẩn thận!"
"Chạy mau."
Tiếng kêu hoảng loạn, sợ hãi, tuyệt vọng đánh sâu vào lòng người.
Trong tiệm bán đồ trang sức, mọi người nhốn nháo chạy ra khỏi tiệm, không khí thoang thoảng mùi máu tươi.
Vân Dao kiếm một góc, ánh mắt khởi động quà tâm thủ.
Nhìn quanh cảnh trong tiệm, người người dẫm đạp lần nhau, vốn dĩ quý phái thanh lịch phu nhân hay là tiểu thư bây giờ đều lộn xộn chật vật.
Trên sàn nhà, là trang sức hay thủy tinh vỡ lộn xộn, không ít người nằm xuống đất chảy máu bị dẫm đạp.
Động đất vẫn tiếp tục như không muốn dừng lại, thấy tiệm không chống đỡ được bao lâu như sắp đổ tới nơi, thân ảnh nàng biến mất.
Thân ảnh Vân Dao xuất hiện trên không trung, dưới đất nguy hiểm chỉ có trên không là không có bị ảnh hưởng.
"Chuyện gì xảy ra?" Vân Dao hỏi hệ thống.
\[ Không gian xảy ra vấn đề! Ta đi báo với thượng cấp, ký chủ tự bảo vệ mình! \] Vương Đoản Mệnh nhanh chóng nói.
Sau đó nó biến mất, nàng kiểm tra linh hồn chính mình, phát hiện Vương Đoản Mệnh biến mất.
Quà tân thủ ánh mắt thần thông cũng biến mất, ánh mắt nàng tối sầm, chỉ nghe thấy gào thét, còn quang cảnh là màu đỏ nhàn nhạt .
Ánh trăng hay ngôi sao lấp lánh cũng biến mất thay vào đó là một mặt trăng đỏ rực.
Ánh sáng nó chiếu xuống, không gian bao phủ một màu đỏ nhạt, làm cho người khác thấy sợ hãi.
Vân Dao chưa từng gặp chuyện này, nàng không biết chuyện gì xảy ra, nàng chỉ biết bây giờ nơi này không phải như lúc trước.
Vương Đoản Mệnh đi rồi, có vẻ như đi gặp cấp trên bá cáo chuyện này. Đợi nó trở về thì sẽ biết.
Bây giờ nàng phải đợi mặt đất rung chán đã rồi kiếm nơi ở.
Dị biến tiếp tục xảy ra, toàn bộ mọi thứ đều biến xanh hiên lên những thông số 1 0 liên tục chạy.
Những dị biến liên tục phát sinh, lúc thì biến thành thành trì sụp đổ, lúc thì mạt thế hoành hành, lúc thì vũ trụ bao la, lúc thì sa mạc hóa thế giới, hay là chiến