Khi Vân Dao đang đến chỗ nữ chính thì dùng quà tân thủ thì thấy cảnh nam chính đè lên nữ chính môi chạm môi.
Vân Dao, "…"
What?
Nam chính đói khát đến tình trạng này rồi à.
Mới lần đầu tiên gặp đã hôn tiểu khả ái nữ chính của cô rồi.
Vân Dao không biết, không phải Nam Cung Mặc đói khát mà chỉ là hiểu lầm.
Hiên Viên Ngọc muốn dìu nam chính đi, ai dè lại vấp phải đá, thành ra hai người ngã xuống đè lên sau rồi mới có chuyện này.
Hiên Viên Ngọc từ trong kinh ngạc tỉnh lại, đẩy Nam Cung Mặc ra, gương mặt trắng nõn đỏ ửng.
Nam chính bị đẩy ra lúc đầu kinh ngạc rồi lại khuôn mặt như cũ, lãnh khốc...
"Nam Cung Mặc, hôm nay chính là ngày dỗ của ngươi!"
Một tiếng hét lớn như có thâm thù đại hận vang đến.
Một hắc y nhân đẫn đầu trăm người hướng Nam Cung Mặc bao vây lại chặt chẽ. Nam Cung Mặc cầm kiếm phòng bị, đem Hiên Viên Ngọc bảo hộ.
Tên dẫn đầu ý cười vó chút vặn vẹo, "Chiến Thần Nam Cung Mặc ngươi chắc hẳn không nghĩ chính mình sẽ có ngày này đi?"
Nam Cung Mặc ánh mắt như trước, "Ngươi chỉ là một cái bại tướng!"
Như dẫm phải điều cấm kị, tên dẫn đầu cười dữ tợn, "Đó là lúc trước, bây giờ ngươi chân chính là bại tướng!"
"Ngươi sẽ không có cơ hội đó đâu" Nam Cung Mặc nói.
"Bớt lôi thôi, lên hết cho ta! Nhất định phải cho băm hắn ta thàng trăm mảnh, báo thù cho Tấn quốc chúng ta! Lên!" tên dẫn đầu ra lệnh.
Trăm người xông lên hướng Nam Cung Mặc tiến đến, ý đồ đem hắn giết.
Hiên Viên Ngọc bên cạnh không thoát được, nàng cũng có võ công không tệ, lúc trước nàng định không học nhưng Vân Dao bắt học nên mới học.
Cách đó không xa, Vân Dao dùng quà tân thủ nhìn rất rõ cảnh tượng xảy ra.
Nam chính hai mươi hai tuổi xuất thân từ dòng dõi nhà tướng, mười hai tuổi theo cha ra chiến lược lập công vô số kể.
Năm năm trước, Tấn quốc có ý đồ muốn xâm lược Tịch quốc nhưng gặp phải vị chiến thần này nên thua.
Hoàng thượng Tịch quốc, ra xác lệnh cho quân tiến đánh thẳng ào hoàng cung Tấn quốc.
Tấn quốc lúc đó mang phần lớn quân