Editor: Mi AnBeta: Phạm HàLúc này Bích Linh đang mang kính râm ngồi ở phim trường trông rất ngầu.Người trong đoàn phim xem lại đạo cụ, lâu lâu cũng ngẩng đầu nhìn cô một cái.Ai ui, cô ấy ăn gì mà đẹp thế không biết?Đạo diễn đi tới, mỉm cười hòa ái dễ gần: "Tiểu Chỉ, nghe nói cháu ngã bị thương, hiện tại sao rồi?"Bích Linh mỉm cười một cách thần bí: "Không có việc gì ạ, làm phiền đạo diễn quan tâm."Đạo diễn ngồi bên cạnh cô, hỏi: "Cô nhóc, nói thật đi, vì sao muốn đầu tư cho bộ phim này vậy, ta vẫn luôn cho rằng cháu sẽ diễn vai nữ chính."Bích Linh như không để ý mà cười cười: "Cháu muốn đầu tư liền đầu tư thôi ạ."Đạo diễn biết cô không muốn nói, cũng không hỏi nhiều, chuyển đề tài hỏi Bích Linh có cái nhìn như thế nào đối với bộ phim này.Bích Linh chỉ cười với vẻ cao thâm khó đoán, chưa trả lời đạo diễn.Người trần ngu ngốc, nhìn thấy như vậy là đủ rồi."Nhan Nhược Thủy kia thế nào ạ?" Bích Linh nhếch môi, dường như tùy ý hỏi một câu.Nét mặt đạo diễn thay đổi mấy lần, cuối cùng trở thành một tiếng thở dài: "Nói thật, cô ấy cũng có kỹ thuật diễn."Bích Linh không biết nói gì nhìn đạo diễn, kỹ thuật diễn tốt ông ta thở dài cái gì?"Chỉ là, càng diễn, cô ta càng làm người khác có cảm giác kỳ lạ." Cụ thể kỳ lạ thế nào lại không thể diễn tả được.Ừm, kỳ lạ là được rồi. Nếu không liền thật đáng tiếc việc cô tự mình sửa kịch bản."Đạo diễn, tôi muốn ở lại xem một chút cảnh diễn của Nhan Nhược Thủy." Màn biểu diễn của nữ chính, nhất định phải xem.Đạo diễn sảng khoái đáp ứng......."Nhìn kìa, là Lương Chỉ.""Cô ấy sao lại tới đoàn phim chúng ta?""Oa, bỗng dưng thấy hôm nay cô ấy thật đẹp!""Chẳng lẽ cô ấy tới xé rách mặt nạ của Nhan Nhược Thủy?""Không đâu, Lương Lương của tôi không phải người như vậy!"Bên tai Bích Linh nghe rất nhiều tiếng xì xào bàn tán, biểu cảm không thay đổi, cho đến khi mấy fan của cô tiến tới muốn xin ký tên, Bích Linh mới nở nụ cười ôn hòa.Là kiểu nụ cười thánh khiết đến mức có thể phổ độ chúng sinh.Hơi thở lạnh nhạt quanh thân cô nhanh chóng tan ra, cười mềm nhẹ làm cô thoạt nhìn giống chị gái hàng xóm."Oa ――"Các fangirl che ngực, vẻ mặt say mê, Lương Lương giống như càng thân thiết càng đẹp hơn so với lúc trước......"Lương Lương ngồi đi."Bích Linh được kéo đến ngồi xuống dưới ô che nắng."Đồ uống của chị Lương Lương này."Một lọ sữa bò nhét vào trong tay Bích Linh."Lương Lương chị có nóng không?"Bên cạnh Bích Linh có người quạt cho cô.Bích Linh ngượng ngùng, "Ai da, các em đối với chị thật tốt quá."【......】Ký chủ mặt dày vô địch.Trong khi bên này Bích Linh được các em gái hầu hạ các kiểu, Nhan Nhược Thủy ở bên kia đang quay một cảnh phim."Rầm ――" Nhan Nhược Thủy lại té ngã lần nữa.Đạo diễn kiên nhẫn nói: "Lần nữa đi."Nhan Nhược Thủy gật đầu đứng lên, nhìn về phía người con gái thanh thuần ở bên kia.Cô cười đến ôn nhu thân thiết, cả người đều hiện lên hai chữ "Ôn nhu" này, lúc này cô đang nghiêng đầu cùng một cô bé nói cái gì, cô bé kia ngượng ngùng cười, ôm lấy cô ấy, sự sủng nịch trên mặt cô làm lòng người gợn sóng.Cô ấy chính là Lương Chỉ......Cô gái đối diện giống như nhận ra ánh mắt của Nhan Nhược Thủy,