Editor: Mi AnBeta: Aki ReLại là một đêm an ổn.Sáng sớm, Bích Linh cọ tới cọ lui từ trên giường đứng lên, trong mắt còn mông lung chưa tỉnh, cô tùy ý mở di động, nhìn thoáng qua, đứng dậy thay bộ quần áo.***Trong hẻm nhỏ.Tại một góc âm u nào đó, có ba bóng người ẩn nấp bên trong, bóng dáng mơ hồ không rõ."Lão đại, chúng ta xử trí hắn như thế nào?" Một nam nhân lạnh lùng cung kính hỏi người bên cạnh.Khuôn mặt người nọ giấu một nửa trong bóng đêm, hơi sương lượn lờ quanh thân hắn, càng vì hắn nhiễm sắc thái mất tinh thần."Bắt được, liền giết." Thanh âm từ tính dễ nghe chảy xuôi, giống như tiếng nhạc đàn cello tấu ra."Vâng." Nam nhân kia không dám dị nghị nửa phần, đem người nằm trên mặt đất đang bị máu tươi nhuộm dần kéo xuống.Trong hẻm nhỏ hình như có tiếng gió xẹt qua, đưa tới thanh âm mềm mại của thiếu nữ."Giết người sao? Tính thêm một người là tôi luôn đi?"Sắc mặt nam nhân không thay đổi, mắt phượng hẹp dài của hắn lại hiện lên khói mù."Ra đây." Hắn nhăn mày, nhìn về phía tường vây.Ở trên tường vây, có một thiếu nữ đang ngồi.Theo cẳng chân cô lắc lư, làn váy dài đến đầu gối hơi đong đưa, đôi tay cô chống tại hai bên tường, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo là một mảnh đạm mạc, chỉ có đôi mắt là hiện ra tia sáng không rõ, lộ ra vài phần nguy hiểm.Cô ta là ai?Liên Vô Trần âm thầm nhíu mày, lãnh khí quanh thân tầng tầng nảy lên."Cô muốn làm gì!"Bích Linh không nhanh không chậm từ trên tường nhảy xuống, làn váy giơ lên một đường cong duy mỹ. Cô ưu nhã nhảy xuống đất."Đừng nóng vội, tự giới thiệu nhé, tôi gọi là Lương Chỉ, tới cùng anh hợp tác." Bích Linh nhếch miệng, lộ ra nụ cười thanh thiển, mang theo cảm xúc không rõ.Liên Vô Trần cười khẽ: "Hợp tác? Cô có lợi thế gì? Cô biết tôi muốn gì sao?"Bích Linh đứng đối diện hắn, nhún nhún vai: "Không biết."Liên Vô Trần: "......" Không biết tới nói hợp tác cái con khỉ!"À, lễ gặp mặt." Bích Linh từ trên người lấy ra một tờ giấy, đưa cho nam tử toàn thân phiếm lạnh lẽo.Liên Vô Trần nhấp môi tiếp nhận, hắn muốn nhìn một chút nữ nhân này muốn chơi cái trò gì.Nhưng mà, sau khi nhìn thấy nội dung trên giấy, biểu tình hắn thay đổi mấy hồi liền chuyển thành tức giận."Cô dám uy hiếp tôi?" Liên Vô Trần nắm chặt tờ giấy trên tay, sát khí tràn ra trong lơ đãng, khuôn mặt âm trầm đen đến nỗi có thể so sánh cùng than.Bích Linh nghiêng nghiêng đầu, lẩm bẩm: "Uy hiếp?"Cô lấy ra một tờ giấy khác đưa cho nam nhân, giật lại tờ trên tay hắn."Xin lỗi, lấy sai rồi."Liên Vô Trần "......"Bích Linh dựa vào tường bên cạnh, nhìn nam nhân nhíu mày, nhàm chán ngáp một cái: "Thế nào, tôi rất lợi hại, có muốn suy xét hợp tác không?"Ánh mắt Liên Vô Trần lạnh lùng: "Mục đích."Thiếu nữ cười, giống như trăm hoa đua nở, tiếng nói mềm mại quanh quẩn ở bên tai hắn."Đơn thuần xem Lãnh Lăng Thiên khó chịu mà thôi." Bích Linh xoay người, đưa lưng về phía hắn phất tay, "Bối cảnh của tôi anh có thể tùy tiện tra, mặt sau giấy là số điện thoại của tôi, nghĩ thông suốt thì liên hệ."Thân ảnh Bích Linh nhoáng lên rồi biến mất trong ngõ nhỏ trống vắng cũng như khi cô tới.Liên Vô Trần nắm chặt tờ giấy trong tay, ánh mắt âm trầm nhìn về hướng Bích Linh rời đi, nụ cười lạnh lan ra trên khóe miệng hắn.Lương Chỉ, người phụ nữ này thật thú vị......***Bích Linh về tới nhà, không hề lo lắng Liên Vô Trần có thể tiếp thu vấn đề cô đề nghị hay không, chỉ thay đổi áo ngủ, lại bò đến trên giường bắt đầu ngủ.【 Ký chủ cô ngủ đủ rồi đó, chỉ vì buổi tối đầu tiên ngủ không tốt thôi mà, làm gì ghê vậy? 】Từ khi bả tới đây, bả lúc nào cũng ngủ hoài, không có thanh tỉnh bao lâu.Không muốn nói chuyện.【 Ký chủ, cô phải nhớ kỹ cô đang lao động cải tạo, cô không thể lười biếng.】Bích Linh: "......"【 Ký chủ! 】Bích Linh: "......"【 Bíp ―― Ký chủ ác ý bơ hệ thống, giá trị nhân phẩm - 100. 】Bích Linh: "......"【......】 Cạn lời rồi, gặp được bà ký chủ như vậy là do nó xui xẻo.***Bích Linh ngủ từ buổi sáng đến chạng vạng, vốn có thể tiếp tục ngủ tiếp, lại bị tiếng chuông cửa đánh thức giữa chừng.Bích Linh tức giận ném gối, để đầu ổ gà đi ra mở cửa.Dám quấy rầy bà ngủ, không muốn sống nữa hả!Nhất định phải hung hăng đánh một trận!Cửa mở ra, nam nhân âm trầm xuất hiện ở cửa, Bích Linh nhìn cũng chưa nhìn rõ là ai, liền huy quyền hướng trên người hắn đánh.Liên Vô Trần cả kinh, vội vàng đỡ, vốn tưởng rằng đối phương là một con nhóc có lực công kích không nhiều lắm, lại không nghĩ tới hắn dần dần bắt đầu xuống thế hạ phong, cuối cùng còn bị cô quật ngã xuống đất."Lương Chỉ!" Liên Vô Trần vịn sô pha, thấy Bích Linh lại tấn công lại đây, sắc mặt tối sầm, lưu loát quay người tránh đi công kích của cô.Sắc mặt thiếu nữ thật không tốt, trong đôi mắt đen nhánh lượn lờ hắc khí, băng hàn vô cùng, cô bỗng