Kiều An cười lạnh.
Vốn định dùng phương thức văn minh một chút để hoàn thành nhiệm vụ, cái này nữ quỷ hết lần này tới lần khác ép buộc nàng sử dụng bạo lực.
Ai, làm quỷ liền không thể thiện lương một chút sao? Động một chút lại muốn sử dụng bạo lực.
Kiều An bình tĩnh vươn một cái tay, hướng về nữ quỷ nhẹ nhàng điểm một cái, nữ quỷ tựa như là bị lực lượng nào đó khống chế, không thể động đậy.
"Nói sẽ dẫn ngươi đi, nhất định sẽ dẫn ngươi đi, ngươi gấp như vậy làm cái gì?"Nữ quỷ đột nhiên bị khống chế, trong lòng một trận kinh hoảng, tại cái này nàng dùng oán khí chế tạo thế giới bên trong, cho tới bây giờ nàng đều là vương giả, cho tới hôm nay nàng mới hiểu được, nguyên lai nàng không phải vương giả là thiết đồng.
"Muốn ngoan có biết hay không, lại có lần sau, ta sẽ trực tiếp cho ngươi hồn phi phách tán.
" Kiều An đến gần nữ quỷ, kiều an nhỏ giọng nói bên tai nữ quỷ.
Chuyện xưa của nữ quỷ tất nhiên làm cho người ta đồng tình, nhưng Kiều An sinh hoạt hơn hai mươi năm ở mạt thế, cũng không có nhiều đồng tình như vậy.
Mạt thế cái gì đều ít, chỉ có người đáng thương nhiều nhất, so nữ quỷ càng đáng thương còn có khối người, liền nữ quỷ gặp được chút chuyện này, tại người ăn thịt người mạt thế, có thể tính là chuyện gì?Liền để nàng nhìn với con mắt khác tư cách đều không có.
Quả nhiên đối đãi bạo lực nữ quỷ, tốt nhất vẫn là bạo chế bạo.
Sau khi biết Kiều An không dễ chọc, nữ quỷ này an tĩnh lại, tuy rằng trong mắt vẫn có oán độc cùng không cam lòng, cũng không dám lại đối Kiều An xuất thủ.
Tiểu Mễ cùng Eileen khi nhìn đến nữ quỷ bị Kiều An hấp dẫn ánh mắt về sau, nắm lấy cơ hội quay đầu liền chạy, hoàn toàn mặc kệ Kiều An rơi vào nữ quỷ trong tay sẽ là kết cục gì.
Kiều An đối với hai người bỏ lại cô chạy trốn ngay cả nhìn cũng lười liếc mắt một cái.
Mang theo nữ quỷ trực tiếp đi đến gian phòng năm đó lão phu nhân Bạch Tú Anh ở.
Căn phòng này qua nhiều năm như vậy một mực phủ lấy bụi bặm, từ năm đó Bạch Tú Anh treo cổ tự sát trong gian phòng này, cũng không còn người thứ hai vào ở.
Trong phòng hiện đầy tro bụi, hiển nhiên đã rất nhiều năm không có người tiến đến quét dọn qua.
Kiều An sau khi tiến vào phòng, đối những vật khác nhìn cũng không nhìn một chút, trực tiếp đi đến bạch Tú Anh trước bàn trang điểm.
Một hộp gỗ được lấy ra khỏi ngăn kéo gấp dưới bàn trang điểm.
Cái rương gỗ này là dùng cây hoa hòe chế tạo, trên cái rương có một thanh khóa, qua hơn bảy mươi năm, thanh này khóa vẫn không có rỉ sét dấu hiệu, có thể thấy được đây cũng không phải là một thanh phổ thông khóa.
Kiều An đem cái rương đặt ở trên bàn trang điểm, sau đó chỉ nghe răng rắc một tiếng, cái khóa này cư nhiên cứ như vậy rơi xuống bàn.
Phá hư cái khóa này tự nhiên là Kiều An, tinh thần lực của Kiều An thập phần cường đại, phá hư một cái khóa đối với nàng mà nói cũng không khó.
Sau khi ổ khóa bị phá hủy, hộp cũng được mở ra.
Trong rương chứa đựng, lại là một cái Bình tro cốt.
Trên dưới Bình tro cốt là tầng tầng lớp phong ấn, lúc bình tro cốt bị lấy ra khỏi hộp, còn có thể nghe được tiếng khóc của đứa bé.
Tiếng khóc nhẹ như một con mèo con.
"Hài tử! Con của ta!" Nhị thái thái nhào tới ôm lấy bình tro cốt, đôi mắt vốn chỉ có chòng mắt trắng, giờ phút này khôi phục thành bộ dáng nàng nên có.
Đã nhiều năm như vậy, nàng tìm như thế nhiều năm, rốt cuộc tìm được, con của nàng! ! Trên bình tro cốt còn dán hai đạo phù, hẳn cũng là dùng để phong ấn, phù không có mở ra, quỷ anh bên trong cũng không ra được.
Nhị thái thái một lòng cứu hài tử, nàng duỗi ra bàn tay tái nhợt bên trong lộ ra xanh đen, muốn đem phù cho xé xuống.
Nhưng tay vừa mới đụng phải bùa, đã bị lực lượng trong phù chú làm cho bàn tay bốc khói, kêu thảm thiết liên tục.
Bùa này vừa nhìn đã biết là chuyên môn dùng để phong ấn quỷ anh, nếu là phù hữu hiệu đối với quỷ, làm sao có thể dễ dàng bị một con quỷ xé ra như vậy.
Kiều An nhận lấy Bình tro cốt, đưa tay dễ dàng xé bùa chú.
Phù chú vừa bị xé xuống, một cái toàn thân đen kịt lập tức từ trong bình tro cốt vọt ra.
Tiểu gia hỏa này một thân oán khí, hai mắt đỏ thẫm, vừa nhìn đã biết là quỷ anh oán khí sâu nặng.
Oán khí của Quỷ Anh là