Trong phòng ngủ của tôi chỉ có giường, tủ quần áo, cũng không có ghế, anh ngồi bên giường, rõ ràng phòng rất rộng đột nhiên trở nên hẹp hẳn. Tôi cũng ngồi xuống cuối giường bên kia, hai bọn tôi im lặng một lát. Tôi cũng đã kéo rèm lên, chỉ có chút ánh sáng nhỏ nhoi.
"Em sống ở đây một mình bao lâu rồi?" Anh hỏi.
Tôi đáp: "Hơn một năm rồi."
"Bình thường ngoài sáng tác ra, em còn làm những gì?"
Tôi cảm thấy có chút mới mẻ, lại có chút ấm cúng. Bởi vì từ sau khi chúng tôi gặp nhau, dường như luôn bị vận mệnh kéo đi, hiếm khi tâm sự về cuộc sống, việc nhà như vậy.
Tôi đáp: "Đi xem phim, ra ngoài đi dạo, tìm đồ ăn ngon ở Đại Ly. Thỉnh thoảng đi chơi với Tráng Ngư, hoặc là gặp mặt bạn bè trước kia, nhưng bọn họ đều bận rộn với công việc. Thỉnh thoảng đến hiệu sách hoặc thư viện. Còn anh bình thường chỉ học tập và làm hạng mục thôi sao?"
Anh gật đầu.
"Không có bất cứ giải trí gì sao?" Tôi hỏi.
Anh thoáng cười lắc đầu: "Lúc này nghĩ lại như thể đã cách nửa đời người vậy. Anh của quá khứ dường như em nói làm gì cũng có mục đích, mỗi phút đều không muốn thừa giây nào... rất không có ý nghĩa, cũng không có cuộc sống thú vị như em."
"Anh cũng đâu có không thú vị." Tôi lập tức nói, "Thực ra khi đó ở trên thuyền, em cũng chỉ cố ý nói những lời kia vì tức giận thôi. Thực ra anh chỉ muốn dốc sức vì cuộc sống của mình. So với nhiều ngưởi anh còn tốt hơn."
Ô Ngộ không nói gì, giữa chúng tôi chỉ cách một cánh tay. Cơ thể anh đột nhiên hơi nhích dần, nghiêng người kéo tôi qua hơn mười cen-ti-mét. Tim tôi thoáng rung lên, không biết sao đã ở trong ngực anh. Lúc này xung quanh vô cùng yên tĩnh, ánh đèn yên tĩnh, vách tường yên tĩnh, không khí cũng yên tĩnh. Song lại dường như có ngọn lửa thiêu đốt bên cạnh chúng tôi. Anh để tôi tựa đầu lên vai, một tay khẽ xoa mặt tôi, thấp giọng: "Giảo Giảo, anh rất muốn em. Cho dù nằm bên cạnh cũng rất muốn em."
Tôi khẽ nói: "Em cũng vậy." Tôi cảm giác được lòng mình phát run.
Anh ôm tôi nằm xuống giường, mưa hôn trút cuống.
Nụ hôn kia nóng hổi, ngón tay có lực, hơi thở run rẩy. So với mỗi lần trước kia... thực ra cũng chả được mấy lần... nụ hôn của chúng tôi hoàn toàn khác biệt. Anh là người đàn ông cao lớn, thế giới của anh rộng lớn lan tràn, hôm nay anh đã cố ý