Bọn họ thấy tôi chắc chắn như vậy, đều im lặng. Tôi biết có lẽ bọn họ cảm thấy tôi mất trí rồi. Tôi nói với họ: "Có lẽ việc Đàm Giảo chết đi sống lại, dòng thời gian hỗn loạn đều là do cái hang kia. Bởi vì ở đâu đó, quá khứ, hiện tại và tương lai không phải theo sắp đặt đường thẳng. Nhưng mọi thứ đều có nhân quả, còn một việc tôi vẫn chưa tìm được nguyên nhân."
Bọn họ hỏi: "Là gì thế?"
Tôi đáp: "Nếu như lúc đầu tôi và những người kia cùng đi ra khỏi hang, sau đó không trở lại, tôi và bọn họ có khác gì nhau. Chỉ có Đàm Giảo... một mình ở lại nơi đó, cho nên thời gian của cô ấy mới đảo ngược. Nhưng tại sao khi tôi ở chung với cô ấy lại đảo ngược?"
Hai người bọn họ đều giật mình nhưng không nói.
Tráng Ngư đột nhiên nghẹn ngào: "Anh đừng làm chuyện ngốc nghếch!"
Tôi mỉm cười: "Không biết. Tôi chỉ là muốn đi tìm cô ấy, tôi nhất định phải vào được trong cái hang kia lần nữa.
Nhưng nếu quả thực tôi phải chết tại đó cùng với cô ấy thì cũng không sao hết. Hai người không phải là tôi, không biết đối với tôi như vậy còn tốt hơn so với hiện tại."
Tráng Ngư quay đầu nhìn sang bên, mắng câu thô tục, nước mắt rơi xuống. Vẻ mặt Thẩm Thời Nhạn cũng rất nặng nề cứng ngắc.
"Tráng Ngư, tôi còn có chuyện muốn hỏi cô." Tôi nói.
Tráng Ngư tức giận trả lời: "Anh nói đi."
Tôi nói: "Tôi đã xem qua rất nhiều tài liệu, rất nhiều hiện tượng thiên văn học dị thường sẽ khiến bên trong Trái Đất bị thay đổi chút ít, chỉ là nhiều hay ít, hoặc là nhiều thứ chúng ta không cảm nhận được."
Tráng Ngư: "Ừ."
"Mà những hiện tượng này phải chăng có sự tuần hoàn đấy. Ví dụ như một tiểu hành tinh tới gần Trái Đất khiến cho một số hiện tượng thay đổi, như vậy nếu như vào khoảnh khắc khi nó cách xa Trái Đất, liệu hiện tượng giống như vậy còn có thể xuất hiện? Hay ví dụ như lỗ đen lên đến đỉnh điểm, qua một vòng lại sẽ có một vòng tuần hoàn lặp lại."
Hai người bọn họ đều nhìn chằm chằm tôi, Tráng Ngư run giọng: "Ừ."
Tôi đưa cuốn sổ ghi chép rất nhiều thứ cho bọn họ xem, trên đó ghi lại giữa tháng 6 đến tháng 7 năm 2016 xảy ra các hiện tượng thiên văn học dị