Đường hoàng, anh khí, thần vận giống với cô gái trong hình của Tiêu Tề nhưng bộ dáng lại không giống.
Ảnh chụp trong bóp da của Tiêu Tề, mặt Hạ Thần Hi cùng trùng lặp với tấm hình này, Hạ bảo bối chỉ cảm thấy đau đầu.
Tương tự, nhưng thoạt nhìn lại không phải là một người.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Mặc kệ Tiêu Tề có phải biết mẹ bé hay không, hoặc là quan hệ đặc thù gì, bé cũng không cho phép Tiêu Tề ở lại thành phố S.
Với bé và mẹ bé, tên này là một quả bom hẹn giờ, phải sớm để cho hắn ta rời đi.
Hạ bảo bối lợi dụng kỹ thuật của mình, xâm lấn tổ chức Hỏa Vân.
Hai mươi phút sau, bé liên hệ với Long Tứ.
"Long Tứ, đêm nay Tiêu Tề ở Mexico có giao dịch thuốc phiện, phái toàn bộ
người chặn lại. Ngày kia, hắn ở Italy có một đợt hàng súng máy phải vận
chuyển qua đường thủy đến Guinea, anh phái người chặn giết, nếu không
thể chặn toàn bộ được, vậy toàn bộ nổ tung."
"Tập đoàn Hỏa Vân ở
Oman có một xưởng công nghiệp quân sự, gần đây cùng các chính phủ Trung
Đông ký kết hiệp nghị vũ khí, anh phái người làm nổ xưởng công nghiệp
quân sự này, càng nhanh càng tốt."
Long Tứ nghe được thì sửng
sốt, "Bảo Bối, cậu muốn làm gì? Vô duyên vô cớ, tại sao phải khiêu khích tập đoàn Hỏa Vân, chúng ta cùng bọn họ đá chọi đá, không chiếm được chỗ tốt."
"Tôi muốn Tiêu Tề lập tức rời khỏi thành phố S, trong
khoảng thời gian ngắn, không thể xuất hiện trong phạm vi tầm mắt của
tôi." Ánh mắt của Hạ Bảo Bối lạnh lùng nghiêm túc như đao, khí phách
văng khắp nơi, "Tôi muốn hắn lập tức lên phi cơ rời khỏi."
"Đã xảy ra chuyện gì?"
"Tôi tự có ý tứ của mình." Hạ Bảo Bối nói.
"Đây cũng quá độc, chỉ cần không chú ý một chút thôi, toàn quân chúng ta phái đi sẽ bị diệt." Long Tứ nói.
"Anh yên tâm, tôi sẽ quét dọn chướng ngại." Hạ Bảo Bối nói, "Dã tâm của Tiêu Tề quá lớn, xưởng công nghiệp quân sự bí mật ở Oman thành lập không
lâu, chính là muốn từ Oman cắt vào thị trường phân chia vũ khí, hắn nghĩ trái lại tốt a."
"Tôi đã sớm muốn diệt trừ xưởng công nghiệp
quân sự này, chẳng qua là nghĩ chờ bọn họ ký hiệp nghị xong sẽ diệt trừ, như vậy Tiêu Tề sẽ bị tổn thất nặng nề. Xem ra bây giờ phải sớm hành
động, càng nhanh càng tốt."
"Nói chung, theo lời của tôi mà làm." Hạ Bảo Bối nói, " xưởng công nghiệp quân sự của hắn bị phá hủy, vừa
đúng lúc chúng ta có thể
tiếp nhận, quét ngang thị trường vũ khí Trung
Đông, bài trừ hắn khỏi thị trường Trung Đông."
"Được, tôi hiểu
được." Long Tứ nói, "Tôi và Lục Trăn lập tức sắp xếp kế hoạch, vừa đúng
lúc anh ta ở ngay Trung Đông, anh ta sẽ tự mình đi một chuyến, không có
sơ hở."
"Càng nhanh càng tốt, kế hoạch nhất định phải được, nói cho tôi tin tức."
"Được!"
Hạ Bảo Bối tắt máy vi tính, đi tới trước cửa sổ.
Bé không thích tất cả tình huống không nắm trong tay, trong lúc vô ý nhìn
thấy một tấm hình, làm lòng bé sinh ra cảm giác bất an, bé hi vọng là bé đa tâm.
Bất kể như thế nào, thà rằng giết nhầm một nghìn, không thể buông tha một người.
Bởi vì đối tượng là cô gái bé yêu nhất, bé phải bảo vệ cô thật tốt.
Bé không thể mạo hiểm.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Thần Hi cùng Hạ Bảo Bối xuống lầu lúc bảy giờ rưỡi, Hạ
Thần Hi điện một cuộc điện thoại cho Đường Dạ Bạch, Đường Dạ Bạch vừa
mới tỉnh lại, để mẹ con bọn họ đến một nhà trọ có cảnh biển rồi đến biệt thự nhỏ.
Đường Dạ Bạch ở một nhà trọ có cảnh biển, còn có một biệt thự nhỏ.
Tối hôm qua ở ngay biệt thự nhỏ.
Hạ Thần Hi cùng Hạ Bảo Bối vào cửa quẹo phải, chưa đi được ba phút đã nhìn thấy.
Đường Dạ Bạch vừa vặn thay đổi y phục, đang ở ban công vẫy tay, bên cạnh
ga-ra, một loạt xe ngừng lại, bé trai trời sinh liền thích xe, Hạ Bảo
Bối cực kỳ hứng thú chạy tới, Hạ Thần Hi cũng cười theo sau.
Đường Dạ Bạch cắn một cái bánh bao, cùng một ly cà phê ra khỏi cửa.
Cuộc sống và tác phong của đại thiếu gia Đường gia thập phần xa hoa, ga-ra
tổng cộng có tám chiếc xe, một chiếc Lamborghini, một chiếc Ferrari màu
hồng, còn có một cỗ xe Ferrari việt dã, một chiếc Bentley bốn cửa, một
chiếc Porche, một chiếc Bugatti, một chiếc liên hoa sưởng mui thuyền...