Ánh mắt Đường Bạch Dạ thăm dò nhìn Hạ Thần Hi, "Tôi vẫn cảm giác nhìn cô rất quen, lại nghĩ
không ra cô là ai, đặc biệt lần gặp đầu tiên ở siêu thị, tôi hình như
thấy qua cô. Tôi hỏi cô, tám năm trước, chúng ta rốt cuộc có quan hệ gì
hay không?”
"Đường tổng, anh có thể đi tra tôi xuất nhập cảnh ghi lại, từ sau khi tôi xuất ngoại, lại chưa trở lại, chúng ta nhất định
không có quan hệ gì." Hạ Thần Hi nói, dù cho biết thì thế nào, cô cũng
không nhớ rõ a.
Nhìn dáng vẻ Đường Bạch Dạ, giống như cũng không nhớ cô.
"Hạ tiểu thư, tám năm trước, tôi mới từ Harvard tốt nghiệp, về nước tiếp
quản công ty Đường thị, thường xuyên tới Mỹ, thành phố S hai nơi chạy
qua, có lẽ, chúng ta ở New York thấy qua, có lẽ ở California thấy qua."
Hạ Thần Hi nói, "Đường tổng anh tuấn tiêu sái như vậy, phong độ nhẹ nhàng, lại ăn nói không tầm thường, nếu là thấy qua, tôi nhất định sẽ nhớ."
"Cô châm chọc tôi sao?" Đường Bạch Dạ hừ một tiếng.
Hạ Thần Hi nghĩ thầm, người này thật khó hầu hạ.
"Đường tổng, tôi biết anh muốn nói cái gì, anh nghĩ hỏi tôi, chúng ta là có
phải có tình một đêm hay không, Hạ bảo bối có phải con trai anh hay
không, tôi có thể nói cho anh biết, anh thực sự suy nghĩ nhiều quá." Hạ Thần Hi mỉm cười nói, "Nếu ta thực sự quen biết, từng có một đêm, anh
sẽ nhớ, không phải sao?"
Đường Bạch Dạ đột nhiên cười, ngạo mạn
lại tự kỷ, mang theo vài phần châm chọc, "Phụ nữ của tôi không tới một
nghìn cũng tám trăm, tôi nào có thời gian nhớ kỹ mỗi người.”
Khóe môi Hạ Thần Hi co quắp, "..."
Trên đời tại sao có thể có người đàn ông đáng đánh đòn như thế.
"Đường tổng, anh ngựa đực như thế, nói không chừng bên ngoài thật sự có hơn
hai trăm đứa con.” Hạ Thần Hi châm chọc nói, "Anh tốt nhất đi điều tra
một chút, miễn cho hạt giống tiết ra ngoài a."
Mặt Đường Bạch Dạ tái rồi.
Hạ Thần Hi thì có loại bản lĩnh này tức chết người không đền mạng.
Đường Bạch Dạ híp mắt, nặng nề nhìn Hạ Thần Hi, "Tôi đã cho cô cơ hội thẳng
thắn, là chính cô cự tuyệt, nếu tôi phát hiện cô nói dối, đừng trách tôi trở mặt."
Trong lòng
Hạ Thần Hi lộp bộp, đột nhiên lại cười rộ
lên, tươi đẹp, rất thẳng tanh nói, "Thành thật nói cho anh biết đi, kí
ức tám năm trước, tôi toàn bộ không có."
Trong lòng Đường Bạch Dạ động, "Cô nói cái gì?"
Hạ Thần Hi nghĩ thầm, sớm một chút nói thẳng mọi chuyện cũng tốt, nói cô
mất trí nhớ, không tính giấu giếm, giấy là không gói được lửa, cô phải
tranh thủ hoãn thi hành hình phạt, Hạ Thần Hi nói, "Tôi xảy ra chuyện,
đầu bị thương, chuyện tám năm trước, tôi toàn bộ không nhớ."
Đường Bạch Dạ giận, "Vậy cô còn có thể sắt son là chưa từng thấy tôi.”
"Quái, anh không biết tôi, tôi đương nhiên không biết anh." Hạ Thần Hi có
logic chính mình, "Mặc dù tôi không ký ức, nhưng tôi cũng biết thưởng
thức được rồi."
"Thường thức em gái cô thường thức, biết thưởng
thức dùng ở trên người tôi toàn bộ không thích hợp, nói không chừng tôi
thực sự có quan hệ với cô, tôi quay đầu liền quên, chính cô lại không
nhớ, nếu bảo bối thực sự là con tôi?"Trong tròng mắt Đường Bạch Dạ thâm
thúy lộ ra lửa giận.
Chỉ cảm thấy muốn bóp chết người phụ nữ trước mắt.
"Đó cũng là hậu quả anh ngựa đực, cùng tôi có quan hệ gì." Hạ Thần Hi cấp tốc vạch rõ quan hệ.
Đường Bạch Dạ lười cùng cô nói lời vô ích, "Tôi muốn cùng Hạ bảo bối làm giám định ADN một lần."
"Không có cửa đâu." Hạ Thần Hi không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, Hạ bảo bối
vừa nhìn liền biết là con của Đường Bạch Dạ, trong lòng cô cũng biết rõ
ràng, làm giám định DNA tất cả đều hiểu, đến lúc đó nên làm cái gì bây
giờ?
Lấy quyền lực thanh thế Đường gia, sao lại cho tử tôn lưu lạc bên ngoài.