Thái Gia đưa bản vẽ
cho Hạ Thần Hi rồi đi hầu hạ thái tử gia, một bản vẽ lớn sắp rơi xuống,
Tiết Giai Vân cuống quít giúp đỡ được, Hạ Thần Hi không nhịn được châm
chọc, "Nếu như tổng giám không phải là người chồng tốt, người cha tốt ở
nhà, mình thật sự nghĩ rằng ông ấy là bạn trai tốt của Đường Bạch Dạ."
Tiết Giai Vân cười ha ha, tổng giám Thái Gia đối với Đường tổng đã sùng bái đến mức mù quáng.
Hạ Thần Hi cầm tập tài liệu còn vài chỗ số liệu chưa đầy đủ, chỉ có thể
chờ Thái Gia trở lại, Lâm Lâm nhìn thấy Đường Bạch Dạ, vô cùng vui vẻ,
ánh mắt lộ ra vui sướng, đám người Thái Gia đi qua, "Tổng giám đốc, sao
cậu lại tới đây?"
Chỉ có trong lòng Lâm Lâm vô cùng cao hứng, bởi vì cô biết Đường Bạch Dạ tới tìm cô ăn cơm .
Từ khi cô về nước đến nay, mỗi ngày Đường Bạch Dạ đều tìm cô, chỉ cần
không có tiệc, họ nhất định cùng nhau ăn cơm, thỉnh thoảng cùng nhau xem phim, như nhiều cặp đôi khác ở thành phố S.
Trong lòng cô hết sức ngọt ngào, càng không đem chuyện Tưởng Tuệ để trong lòng.
Đường Bạch Dạ nói sẽ không có hôn lễ, cô tin tưởng Đường Bạch Dạ.
Chính xác là Đường Bạch Dạ đến tìm Lâm Lâm cùng nhau ăn cơm, lúc kết thúc
công việc, công trường hết sức nhàn rỗi, đầy đủ trạng thái, trừ Hạ Thần
Hi cùng Tiết Giai Vân, mọi người gần như vây quanh bên cạnh anh.
Hết sức hoan nghênh anh đến.
Hạ Thần Hi cách đó trăm mét, đang ôm một đống bản vẽ cùng Tiết Giai Vân
cúi đầu thảo luận, chậm rãi đi tới, cô mang mũ bảo hộ, áo sơ mi bằng tơ
tằm trắng cùng quần dài đen.
Trang phục vô cùng đơn giản, từ xa nhìn lại, trông gọn gàng nhanh nhẹn.
"Tôi xin mời mọi người ăn cơm tối." Đường Bạch Dạ đột nhiên thay đổi chú ý,
mời đội công trình công trường đi ăn cơm, đám người Thái Gia hoan hô,
Lâm Lâm miễn cưỡng cười, mặc dù cô không thích có nhiều người như vậy
quấy rầy bữa ăn tối của cô cùng Đường Bạch Dạ.
Đều là nhân viên Đường thị, cũng không có cách nào khác.
Thái Gia nói, "Đường tổng, lần trước cậu mời nhân viên WPL ăn cơm, làm người bên công trình chúng tôi buồn muốn chết, chúng tôi cả năm sống chết làm việc cũng không được thấy tổng giám đốc mời một bữa cơm, rốt cuộc lại
đến mời WPL ăn cơm, cuối
cùng chúng tôi cũng chờ được một bữa cơm của
Đường tổng."
Đường Dạ nói, "Đội công trình mỗi tháng được liên hoan ba lần do công ty chi trả, chẳng lẽ không được tính là tôi mời sao?"
Thái Gia nói, "Chuyện này dĩ nhiên không giống nhau, chúng tôi liên hoan cho tới bây giờ không gặp được tổng giám đốc, lần trước là cậu tự mình mời
họ ăn cơm."
Không biết ai nói một câu, "Lần trước chúng tôi ở
phòng làm việc nói thảo luận, Thần Hi nói, Đường tổng chính là người vắt cổ chày ra nước, chuyện mời ăn cơm như vậy tốt nhất là về nhà nằm mơ
cho nhanh."
Ánh mắt Thái Gia nghiêm nghị quét qua, họ thế mà bán đứng Thần Hi đáng yêu, không có suy nghĩ.
Anh dám nói, anh không nghĩ như vậy sao?
Đồng chí vừa tiết lộ núp đi, cố gắng giảm bớt cảm giác lạnh sống lưng.
Đường Bạch Dạ nhận lỗi sâu sắc, "Sau này mỗi tuần tôi sẽ mời đội công trình đi liên hoan."
Thái Gia cười ha ha, "Đoán chừng đội thiết kế cùng hàng không san bằng 30
tầng, lĩnh giáo chúng ta làm thế nào để có thể được mời ăn cơm."
Trong lòng Lâm Lâm ở bên cạnh rất ngọt ngào, Đường Bạch Dạ rất ít khi thân
thiết cùng các nhân viên, sở dĩ mời đội công trình đi ăn cơm, tất nhiên
là bởi vì cô ở đội công trình, nghĩ đến đây, không vui trong lòng cô đều tiêu tan.
Quả nhiên Đường ca ca quan tâm cô nhất.
"Thần Hi, nhanh lên một chút, rùa cũng không chậm bằng cô." Thái Gia phất tay, hô lớn.
Hạ Thần Hi ngẩng đầu, "Biết rồi."
Cô cùng Tiết Giai Vân bước nhanh tới, ánh mắt Đường Bạch Dạ rơi trên người Hạ Thần Hi, mỗi lần anh nhìn thấy cô ở công trường, luôn là cảm thấy cô đặc biệt xinh đẹp, không phải chỉ là dung mạo, mà là phong tình.