"Nghe nói là nhà thiết kế Milan đặc biệt thiết kế, 200 vạn, áo cưới thiên giới."
"Có thật không?"
"Thật xinh đẹp a. . . . . ."
Mọi người mỗi người một câu, bàn bạc áo cưới Tưởng Tuệ. Hôm nay các tạp chí đều đăng ảnh áo cưới của Đường Bạch Dạ cùng Tưởng Tuệ, xa hoa, cả thành phố đều biết hôn lễ này, ngày cưới đã sắp đến gần.
Hạ Thần Hi đứng dậy đi đến phòng giải khát, Lâm Lâm cũng cùng đi theo.
"Hạ tiểu thư, cô cảm thấy Đường ca ca sẽ kết hôn với Tưởng tiểu thư hay không?" Lâm Lâm cười hỏi, cũng rất tò mò.
"Có." Hạ Thần Hi thản nhiên nói, "Đường tổng cưới Tưởng công chúa, trăm lợi không hại."
"Đường ca ca không thương Tưởng Tuệ."
Hạ Thần Hi nhìn Lâm Lâm, nha đầu này là em gái Lâm Tình, đoán chừng là muốn bảo vệ địa vị của chị gái.
"Trên thương trường không có tình yêu chân chính, chỉ có lợi ích hôn nhân."
Hạ Thần Hi thực sự hiểu rõ, đây là hiện thực vô cùng tàn khốc, ai cũng
không thể phủ nhận.
Lâm Lâm tự cười, "Nếu là việc Đường ca ca
không muốn làm, ai cũng không thể ép buộc anh ấy, nhất định anh ấy sẽ
không kết hôn với Tưởng Tuệ."
Hạ Thần Hi nói, "Cô đã khẳng định như vậy, còn hỏi tôi làm gì?"
"Hôm nay tôi nghe được một chuyện, nói Hạ tiểu thư cùng Đường ca ca đang yêu nhau."
Hạ Thần Hi thản nhiên nói, "Cũng có chuyện nói Tiểu Bối cùng Thang Mỗ Khắc Lỗ Tư là bạn tốt, cô tin sao?"
Lâm Lâm, ". . . . . ."
Phòng làm việc tổng giám đốc.
Đường Bạch Dạ xem tờ tạp chí ngày hôm nay, tâm trạng u ám.
Anh và Tưởng Tuệ từng chụp hình cưới của một hãng áo cưới, đây là chuyện
bốn năm trước, lúc ấy anh và Tưởng Tuệ đến Milan tham gia triển lãm
trang sức, vừa lúc có một buổi ra mắt áo cưới, Tưởng Tuệ rất hứng thú,
muốn thử một lần.
Đường Bạch Dạ cùng cô thử qua vài mẫu áo cưới.
Bộ áo cưới này tác phẩm của nhà thiết kế váy cưới nổi tiếng nhất Milan,
thế giới chỉ có hai bộ, Tưởng Tuệ vô cùng thích, từng muốn mua.
Nhà thiết kế không muốn bán lại.
Phải đợi người hữu duyên.
Hình trên báo hôm nay là lúc họ thử áo cưới ở Milan.
Không ngờ Tưởng Tuệ lại giữ tới bây giờ.
Lâm Nhiên nói, "Tưởng Tuệ đúng là điên rồi, cô ta không biết làm như vậy,
cuối cùng người chịu thiệt thòi là cô ta sao?"
Đường Bạch Dạ đã nói rõ ràng với Tưởng Tuệ như vậy, không muốn kết hôn, thế
nhưng Tưởng Tuệ lại làm mọi chuyện thêm rắc rối, thật là ngoài dự đoán
của mọi người.
"Hôn lễ càng lúc càng đến gần, Đường gia cùng
Tưởng gia cũng không mong muốn huỷ bỏ hôn lễ, hôn lễ này, nếu đến cuối
cùng cậu không tham dự, đó chính là hủy hôn, ảnh hưởng không tốt đối với danh tiếng Đường thị."
"Chủ tịch nhất định sẽ mượn đề tài này để yêu cầu chuyện của mình."
Đường Bạch Dạ nói, "Tưởng Tuệ càng ngày càng điên rồi."
"Ban đầu cậu không nên đồng ý kết hôn." Lâm Nhiên nói, "Hôm nay trở thành cục diện leo trên lưng hổ, cậu cũng không còn lạ gì."
"Cho dù tôi không đồng ý, Tưởng thị trưởng cùng lão đầu tử cũng sẽ không nghe theo ý của tôi." Đường Bạch Dạ nói.
"Dứt khoát cậu sẽ cưới cô ta."
"Muốn nói nhảm, đi ra ngoài nói."
"Điều này cũng không tính là nói nhảm, nếu như không có Hạ Thần Hi cùng Hạ
bảo bối, chỉ sợ thật sự cậu sẽ lấy cô ta." Lâm Nhiên hiểu rõ Đường Bạch
Dạ, một lời nói trúng tâm sự của anh.
Đường Bạch Dạ trầm mặt, "Cậu nói sai rồi, cho dù không có Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối, tôi cũng sẽ không cưới cô ta."
"Thôi quên đi, cậu gây chuyện, một mình cậu tự xử lý đi." Lâm Nhiên đối với chuyện này, hiển nhiên không có ý tốt gì.
Đối với đàn ông mà nói, người đẹp không nhất định là số đào hoa.
Công trình cảnh biển của Đường thị bị chính phủ hoãn lại, lấy lý do không
đúng quy định nên phải hoãn lại, công trình Đường thị trì trệ không thể
tiến hành.