Hạ Thần Hi nghĩ như vậy, dời đi đề tài khác, "Bác sỹ nói anh lúc nào có thể xuất viện?"
"Ngày kia."
"Nhanh như vậy?"
"Chính anh yêu cầu , dựa theo lời bác sỹ, muốn ở một tuần, anh không nhiều
thời gian như vậy nằm viện, nếu là truyền đi cũng không tốt, huống hồ,
anh có chuyện muốn làm." Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói.
Tiêu Tề còn đang ở thành phố S nhìn chằm chằm, anh nào có nhiều như vậy thời gian, lãng phí trong bệnh viện.
Vả lại, thân là Tổng giám đốc Đường thị, nhiều ngày như vậy không ở công ty cũng không thể nào nói nổi.
"Anh chuyện gì cần làm gấp gáp như vậy, ở vài ngày cũng tốt, vết thương lại hé đối với anh thân thể không tốt."
"Đường thị mở tiệc rượu kỉ niệm tám mươi năm thành lập, anh có thể nằm sao? Em yên tâm, anh trong lòng hiểu rõ." Đường Bạch Dạ ôm eo của cô, hôn hôn
tóc Hạ Thần Hi, anh phải nhanh xuất viện , vì trong lòng bảo bối, anh
cũng muốn nhanh lên tốt một chút.
Hạ Thần Hi có chút mệt rã rời, Đường Bạch Dạ vốn muốn cùng cô nói mấy câu, Hạ Thần Hi đã mơ mơ màng màng ngủ.
Đường Bạch Dạ vuốt ve ngón tay Hạ Thần Hi, ngón tay này, thiếu một cái nhẫn.
Trong lòng anh bất an, Hạ Thần Hi trong lòng cũng không an.
Không như kết hôn đi.
Kết hôn, hai người đều an tâm.
Nha đầu này chết sống không muốn gả cho anh, rốt cuộc là vì sao?
Biệt thự Tiêu Tề.
Tin tức Đường Bạch Dạ bị thương, Tiêu Tề đã sớm biết được, chỉ là không
quan tâm, theo anh biết là Tưởng Tuệ phái người bắt cóc Hạ bảo bối cùng
Đường lão, dẫn đến Đường Bạch Dạ bị thương, nếu là Đường Bạch Dạ chết,
anh trái lại nhẹ nhõm.
Âu Dương báo cáo mọi chuyện, cũng là qua loa.
Tiêu Tề không có suy nghĩ nhiều, tưởng là chính mình không động thủ, Tưởng
thị trưởng lại gặp đại biến, Tưởng Tuệ không kháng cự được, thuê
người giết người, bắt cóc Hạ bảo bối uy hiếp Đường Bạch Dạ, cho nên
Đường Bạch Dạ mới có thể bị thương.
Thẳng đến, anh vô tình nghe
thấy Âu Dương cùng hắc quả phụ nói chuyện, anh mới biết, nguyên lai, sự
thực cũng không phải là như vậy.
Âu Dương chỉ trích hắc quả phụ
tự tiện chủ trương, hắc quả phụ giọng mỉa mai Âu Dương chân tay co cóng, co vòi, hai người làm cho
lợi hại, Tiêu Tề vốn ra cửa muốn đi nhìn Hạ
Thần Hi, đã quên điện thoại quay biệt thự lấy, ai biết nghe thấy bọn họ
nói chuyện.
"Cô phái người đi giết đứa nhỏ của Thần Hi?" Tiêu Tề
nheo mắt lại, nguy hiểm hỏi, anh nghe được không nhiều, đoạn nghe đoạn
không, nhưng đủ có thể hiểu tất cả sự việc liên quan, Tiêu Tề nổi giận.
Anh không ngờ, là bên cạnh anh động thủ, đi thương tổn đứa nhỏ Hạ Thần Hi, anh vốn tưởng rằng, là Tưởng Tuệ làm.
Nếu là Hạ Thần Hi biết, thế nào nhìn anh?
Sẽ không cảm thấy anh tâm như rắn rết, lạnh lùng vô tình, chẳng sợ anh
thật là người như vậy, anh cũng không hi vọng Hạ Thần Hi nhìn anh như
thế, con ngươi Tiêu Tề xẹt qua một ngọn lửa, hắc quả phụ mím môi, thấy
giấu giếm không được.
Cô trầm giọng nói, "Là, là tôi nói cho
Tưởng Tuệ tiểu thư sự việc cha cô ấy vào tù, tôi đã nghĩ muốn Tưởng Tuệ
tiểu thư đem Đường Bạch Dạ tự loạn trận cước(*thành ngữ gì đó ed cũng k
hiểu lắm), cô ấy mặc dù là nhân vật nhỏ, nhưng cô ấy là thiên kim thị
trưởng."
"Cô ấy ở thành phố S có người, lại hận Đường Bạch Dạ, đương nhiên sẽ không để cho Đường Bạch Dạ dễ chịu."
"Tôi chẳng qua là nghĩ mượn đao giết người."
Hắc quả phụ thật không cảm giác mình có lỗi gì, vốn bọn họ sẽ phải giết Đường Bạch Dạ.
"Cô vì sao không thương lượng với tôi liền tự ý làm chủ, ai cho cô cái
quyền lợi này?" Tiêu Tề nghiêm nghị hỏi, "Tôi không phải đã nói, sự việc Đường Bạch Dạ , tôi tự có chủ trương sao?"
Âu Dương cũng có chút hối hận vì sao chất vấn hắc quả phụ chuyện này, Tiêu Tề quở trách hắc quả phụ, anh cũng không muốn ý kiến.