Hạ bảo bối rất khẳng
định lời nói của Đường lão, rất khẳng định tôn chỉ bồi dưỡng của Hạ Thần Hi , bé nói, "Mammy cũng nói cháu rất tốt, rất muốn đem cháu bồi dưỡng
thành người tài ba, bồi dưỡng thành thân sĩ."
"Nhưng mà theo cháu thấy daddy cũng không tệ, cháu muốn cố gắng đem mình cũng biến thành yêu nghiệt như cha."
Hạ bảo bối nắm tay quyết tâm.
Đường lão đánh một cái ở trên đầu của bé, "Không có tiền đồ."
Hạ bảo bối cười ha ha.
Đường Bạch Dạ hơi buông Hạ Thần Hi ra , chóp mũi vô cùng thân thiết để ở chóp mũi của Hạ Thần Hi, "Anh nhảy đẹp không?"
"Tốt nhất trên thế giới." Hạ Thần Hi nói vô cùng khẳng định, cô đã từng xem
qua lại chưa từng thấy điệu nhảy nào kinh diễm như thế .
Lúc đầu kinh diễm chỉ bởi vì ít thấy những điệu nhảy như vậy còn bây giờ kinh diễm hoàn toàn là vì Đường Bạch Dạ.
Vân Dật cười nói với Lâm Nhiên, "Tôi cược từ hôm nay trở đi, khiêu vũ giao
tiếp của xã hội thượng lưu sẽ không còn là điệu valse mà nhất định là
điệu nhảy lưu manh của cậu ta , Bạch dạ thực sự rất nổi tiếng chắc chắn
sẽ khơi dậy phong trào khiêu vũ mới của thành phố S a."
Lâm
Nhiên cũng cười nói, ' " Bạch Dạ vốn là tình nhân trong mộng của các cô
gái ở thành phố S , bây giờ lại nhảy một điệu như vậy sợ rằng tất cả đều hận trước đây không thể cùng cậu ta có quan hệ, thực sự là phong tao
động lòng người, tuyệt vô cận hữu. Tôi thấy cậu nói không sai, nam nhân cũng còn động tâm chứ đừng nói nữ nhân."
Tác phong Đường tổng xưa nay như vậy không lên tiếng thì thôi đã lên tiếng thì chắc chắn sẽ nổi bật.
Sau điệu nhảy, toàn bộ sàn nhảy đều trở nên nhiệt tình .
Khách mời tự nhận không ai có thể nhảy điệu nhảy tuyệt vời như vậy so sánh
quá rõ ràng , mọi người liền nhảy tango đem toàn bộ yến hội trở nên náo
nhiệt.
Lâm Lâm sắc mặt cực kỳ khó coi , Đường Bạch Dạ phong tình
vạn chủng như vậy cô ta chưa từng thấy qua, sau này Đường Bạch Dạ cũng
sẽ thuộc về người khác, nghĩ đến khả năng này cô ta liền cảm thấy
không thể chịu đựng được, không có cách nào tiếp thu.
Đường Thành Nam mặt mếu xệch mắng một tiếng nhân yêu cũng không nói gì nữa .
Người anh cả này của hắn có năng khiếu gì hắn vẫn luôn biết.
Theo đuổi phụ nữ đến thế này thực sự là mất mặt, hắn mới không cần theo đuổi người phụ nữ khó tính như vậy.
"Daddy, dạy
con khiêu vũ đi con cũng muốn nhảy." Hạ bảo bối đến bên cạnh bọn họ kéo tay Đường Bạch Dạ , bé quyết định từ hôm nay trở đi sẽ đem daddy
trở thành thần tượng.
"Con cũng muốn nhảy như cha."
Đường lão khinh bỉ Hạ bảo bối, không có tiền đồ, rất không có tiền đồ.
Một điệu nhảy đã bị chinh phục.
Thật không có nghĩa khí .
Đường Bạch Dạ ngồi xổm người xuống , nhéo nhéo khuôn mặt đáng yêu của con trai, "Chờ con lớn một chút nữa cha sẽ dạy cho con."
Con trai muốn học đương nhiên phải dạy.
Hạ bảo bối hoan thiên hỉ địa ( rất vui mừng , sung sướng) Đường lão cảm
thấy cần phải tách hai cha con bọn họ ra nên kéo Hạ bảo bối đi xã giao
"Đừng để ý đến nó."
Đường Bạch Dạ tâm tình vui vẻ, con trai thông minh đáng yêu, lão bà lại chấp nhận lời cầu hôn của anh cho nên Đường
Bạch Dạ đối với cái gì cũng không cần để ý, nhìn Đường lão cũng cảm thấy thuận mắt hơn, cũng vui vẻ vì không có Hạ bảo bối làm bóng đèn.
Hạ Thần Hi vẫn bị anh nắm tay, khẽ lắc đầu.
"Đường Bạch Dạ, em vẫn cảm thấy em cũng khôngphải là cô bé lọ lem tối hôm nay
anh đã thành công để em có cảm giác mình chính là một cô bé lọ lem." Hạ
Thần Hi mỉm cười nói tựa như cô là một người phụ nữ không có gì cả.
Mà những gì cô có đều là của vương tử cho cô.
Trước đây, cô cũng không có loại cảm giác này.
Cô có một công việc tốt, có một địa vị xã hội, có mỹ mạo, có tài phú, có
năng lực, lại độc lập, tuyệt đối không phải là một cô bé lọ lem.
Đứng ở bên người Đường Bạch Dạ , cô lại có cảm giác mình là cô bé lọ lem.
Tất cả mọi chương của cô đều là của anh cho .
Đường Bạch Dạ nói, "Có lẽ em không phải là cô bé lọ lem nhưng anh nhất định là vương tử của em ."
Anh sẽ che chở em một đời.
Không rời không bỏ.