"Tha thứ?" Hạ Thần Hi cười, nhàn nhạt nói, "Kỳ thực, không thể nói rõ tha thứ hay không tha
thứ, bởi vì em không tư cách nói tha thứ, anh cùng Lâm Tình, em đã sớm
biết, dù sao cũng là quá khứ của anh."
"Anh tâm tâm niệm niệm, em cũng đã sớm biết, quá khứ em một chút cũng không quan tâm, bây giờ em
lại quan tâm, chẳng qua là em ngốc mà thôi."
"Là em không bản
lĩnh, không thể làm cho anh đủ yêu em, cùng anh không quan hệ”. Cô nhẹ
nhàng điềm nhiên nói, nụ cười trên mặt lại rất tự giễu.
Đường
Bạch Dạ yêu Lâm Tình, cô đã sớm biết, vừa mới bắt đầu đã biết, cô ngay
từ đầu căn bản không quan tâm, bây giờ lại rất để ý, chẳng qua là nói
rõ, cô hãm sâu trong đó, yêu Đường Bạch Dạ, không thể thoát khỏi.
Nhưng mà, cô lại không bản lĩnh làm cho Đường Bạch Dạ yêu cô hơn Lâm Tình, đây là cô không bản lĩnh.
Cần gì phải trách Đường Bạch Dạ. Nói giận thật ra là giận chính mình. Tối
hôm qua phẫn nộ như vậy, ủy khuất như vậy, chẳng qua là vì mình không
đáng, cảm giác mình quá vụng về, do chính mình không tốt, nghiêm túc mà
nói cùng Đường Bạch Dạ không quan hệ .
"Hạ Thần Hi, anh không
ngờ, tới hôm nay em còn có thể nói ra những lời này." Đường Bạch Dạ ánh
mắt lạnh lẽo nhìn cô, "Chúng ta trải qua nhiều như vậy, bởi vì một việc
nho nhỏ, em liền phủ định tất cả nỗ lực của anh, có lẽ em đối với anh
rất thất vọng."
"Anh đối với em cũng rất thất vọng." Đường Bạch Dạ nói, rời khỏi tầng cao nhất.
Tim Hạ Thần Hi từng đợt co rút đau đớn. Đường Bạch Dạ mỗi một câu nói đều
tận đáy lòng anh, chẳng lẽ cô thực sự rất cố chấp, quá nghiêm túc, cho
nên mới phải chú ý Lâm Tình như thế sao?
Nhưng nếu đổi thành cô
gái khác, chẳng lẽ cô có thể không để ý, cứ như vậy kết hôn với Đường
Bạch Dạ sao? Ít nhất, cô làm không được. Lâm Tình là một cây kim, vĩnh
viễn đâm vào trái tim cô. Hơi khẽ động, liền đau đến muốn chết. Đây là
kiếp số cô.
Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ chiến tranh lạnh .
Không thấy mặt, không gọi điện
thoại, thậm chí ngay cả họp cũng không
nhìn nhau, triệt triệt để để chiến tranh lạnh.
Hạ bảo bối ở nhà
cũ Đường gia, cũng không cần Hạ Thần Hi bận tâm, bé cũng chơi rất vui
vẻ, Hạ Thần Hi một người đi làm, tan tầm, nấu mỳ ăn liền.
Trong
nhà hỏng bét. May mắn tiểu bảo cùng tiểu bối, meo meo Hạ bảo bối mang đi nhà cũ Đường gia. Nếu không, theo cô nhất định sẽ chết đói. Hạ Thần Hi
cũng rất bực bội, vì chuyện này, mấy ngày đều không vui.
Hạ bảo
bối gọi điện thoại tới cho cô, nói là Đường lão muốn cô cùng Đường Bạch
Dạ đến nhà cũ Đường gia nhà cũ, Hạ Thần Hi không quan tâm, thời gian này cô không có tâm tình cùng Đường Bạch Dạ xuất hiện trước mặt Hạ bảo bối. Nhất định sẽ làm Hạ bảo bối không vui.
Hạ bảo bối rầu rĩ cúp điện thoại, "Mammy nói không có thời gian, cuối tuần hẹn bằng hữu."
Đường lão hừ lạnh, "Về nhà ăn một bữa cơm mất thời gian bao lâu, cái gì hẹn bằng hữu, tất cả đều là mượn cớ."
"Không nể mặt thì thôi, hừ! ! !"
Đường lão không oán giận, quả nhiên con trai cùng con dâu bất hiếu, cháu trai tốt nhất, vừa đáng yêu, lại hiếu thuận, gần đây làm không ít nước canh
cho bé uống, bé lên cân, cháu trai nhiều hiếu thuận a.
"Không có
khả năng..." Hạ bảo bối lấy chính mình bảo đảm, nếu là Đường lão mở
miệng mời mẹ cùng Đường Bạch Dạ tới dùng cơm, mẹ sẽ không từ chối, đây
không phải là tác phong của mẹ a.
Trừ phi...
Này cũng
không có khả năng, daddy cùng mammy ngọt ngào thể hiện rõ trên mặt, sẽ
không cãi nhau. Dù cho cãi nhau, daddy da mặt dày như vậy, tranh cãi
mammy không có khả năng.