Đường Bạch Dạ nghĩ
thầm, nếu là đêm hôm đó, anh không thấy cô gái giống Lâm Tình như đúc,
anh cho rằng là thủ đoạn của Lâm Lâm, chỉ là anh nhìn thấy, anh cũng
không cách nào phủ nhận, thực sự nhìn quá giống. Có lẽ, chỉ là trùng
hợp.
"Quên đi, chuyện này đừng nói nữa." Đường Bạch Dạ nói, "Nói
chung, em nhớ rõ , tỷ tỷ của em đã chết, em nhìn thấy người giống, cô ấy cũng không là tỷ tỷ của em, em ở trên đường có gặp, cô ấy cũng không
biết em là muội muội cô ấy."
Lâm Lâm rơi nước mắt, Đường Bạch Dạ
có chút bực bội tránh tầm mắt. Hạ Thần Hi cùng anh chiến tranh lạnh đã
mấy ngày , anh vấn đề trước mắt, suy nghĩ một chút làm thế nào Hạ Thần
Hi hết giận, suy bụng ta ra bụng người, nếu là Hạ Thần Hi nhớ mong Tiêu
Tề, anh cũng sẽ không thoải mái.
Cô gái này xưa nay khó tính. Vì
để cho cô đáp ứng cầu hôn, anh các kiểu kỹ năng đều đem ra hết, mặt mũi
cũng xé, lớp vải lót cũng không muốn . Trước mắt bao người nhảy rumba.
Lần này muốn trấn an cô, sợ rằng càng hao tâm sức.
Vốn hôm nay,
anh muốn đến tìm Hạ Thần Hi, dù sao là cuối tuần, cô nhất định ở nhà,
công ty vẫn không cho anh sắc mặt tốt, anh thừa nhận, ngày đó anh cũng
nổi giận, nói nặng lời.
Chỉ là lúc tức giận, có mấy người có thể
giữ được lý trí. Anh xác thực có chút ít thất vọng. Không ngờ Hạ Thần Hi có thể không quan tâm. Chỉ là qua đi thì thôi. Anh hoa cũng đưa, cũng
nói nhẹ nhàng , cô rốt cuộc còn muốn thế nào? ?
Đúng lúc, Lâm Lâm nói muốn tới nhìn Lâm Tình, Đường Bạch Dạ đi cùng Lâm Lâm, từ ngày cô
về nước ít đến xem Lâm Tình, hai tỷ muội cảm tình xưa nay vô cùng tốt,
anh và Hạ Thần Hi phiền phức cũng là bởi vì Lâm Tình, anh muốn đến xem
cô ấy. Chỉ không ngờ, bị Hạ Thần Hi nhìn thấy. Anh giải thích, dự đoán
cô khó có thể nghe.
Hôm nay tới nhìn Lâm Tình, xem như là cho
mình một cơ hội nhận rõ. Anh chưa bao giờ thừa nhận cái chết
của cô ấy,
bây giờ, cuối cùng cũng có thể nhận rõ . Cô ấy đã chết, sẽ không sống
trở về. Anh cũng nên có cuộc sống mới. Triệt để buông tay. Không thể lại nhớ Lâm Tình, ảnh hưởng cuộc sống anh bây giờ.
Hai người cùng đi ra nghĩa trang, Lâm Lâm đột nhiên hỏi, "Đường ca ca, nếu như tỷ tỷ trở
về, anh còn có thể kết hôn với Hạ Thần Hi sao?"
"Đúng!" Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói, không do dự, rất kiên định. Không do dự.
Anh đêm qua rất nghiêm túc suy nghĩ một lần, không có người nào, chuyện gì
có thể ngăn cản anh kết hôn với Hạ Thần Hi, anh cũng từng nghĩ, chẳng sợ Lâm Tình sống, anh cũng chỉ có thể cô phụ cô ấy. Việc này, một khi nghĩ thông suốt . Lựa chọn cũng không khó. Anh là hỗn đản, mới bị thương Hạ
Thần Hi.
"Anh khẳng định như vậy?" Lâm Lâm ý cười có chút lạnh.
"Lâm Lâm, anh đáp ứng tỷ tỷ em, chiếu cố em thật tốt, loại chiếu cố này,
cũng không phải muốn coi em thành chiếu cố vợ con như nhau, mà là xem em như em gái để chiếu cố, anh cũng hi vọng em có thể nhận rõ thân phận
của mình, không muốn đối anh có nhiều ảo tưởng, anh không thích." Đường
Bạch Dạ đã nói rõ , đơn giản cùng nhau nói rõ .
Sắc mặt Lâm Lâm trong nháy mắt tái nhợt, giận không nói gì, lại chậm rãi đè xuống.
"Những lời này, anh đã nói qua một lần , em nhớ rõ ràng, em cũng không làm ra
chuyện gì quấy nhiễu anh, nếu như là em và anh nói đến sự việc tỷ tỷ,
anh rất quấy nhiễu, sau này em sẽ không lại nói."
Đường Bạch Dạ biết vậy nên không vui, cô đây là ý gì?
"Lâm Lâm..."
Hai người một đường không nói chuyện, trở lại nội thành, đã là chạng vạng.