Đường tổng cười híp mắt nhìn Hạ Thần Hi, "Chờ em đi nghỉ ngơi, anh ngủ tiếp."
Hạ Thần Hi cúi đầu, chậm rãi ăn cháo, ăn được uống phân nửa thì ngưng ,
Đường Bạch Dạ rất thương tâm, cô chỉ đặc biệt ăn cháo a, sò khô a, cô
một ngụm cũng không động, không hợp khẩu vị sao?
Đường tổng rất ưu thương, quả nhiên là nước tương phá hủy mỹ cảm, lại phá hư vị đạo.
Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, "Không khẩu vị, không ăn ."
"Anh nhớ buổi trưa mỳ Ý em ăn không được phân nữa, hiện tại một bát cháo
cũng chỉ ăn phân nửa, em trước đây khẩu vị rất lớn , cháo tối thiểu có
thể ăn hai chén."
Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói, "Gần đây không có gì khẩu vị."
"Giận anh, không khẩu vị?" Đường Bạch Dạ suy nghĩ hợp lý.
Hạ Thần Hi nghĩ nghĩ, lắc lắc đầu, Đường Bạch Dạ kinh ngạc, "Vậy thì vì cái gì?"
"Không vì sao, ngủ không ngon, thân thể thiếu." Hạ Thần Hi nói.
"Vì sao ngủ không ngon, nói cho cùng cũng không giận anh."
Hạ Thần Hi nhớ tới cô mơ thấy Lâm Tình, nhịn không được nóng tính, "Đường Bạch Dạ, đi ngủ."
Đường Bạch Dạ cười híp mắt nhìn Hạ Thần Hi, ở môi cô mổ mổ, Hạ Thần Hi không
tránh, tùy tiện anh, Đường tổng da mặt dày nói, "Thần Hi, anh nấu cháo
ngao gần hai tiếng đồng hồ, đêm nay không nên tức giận, ngủ một giấc
thật ngon được không? Sắc mặt của em thực sự rất kém."
"Biết." Hạ Thần Hi rầu rĩ trả lời.
Cô vốn tưởng rằng Đường Bạch Dạ phải về nhà anh, ai biết Đường Bạch Dạ
nói, "Anh ngủ phòng bảo bối, đương nhiên, em nguyện ý thì anh muốn ngủ
phòng em, anh càng cam tâm tình nguyện, tin anh, anh ôm em ngủ, em tuyệt đối ngủ được càng ngon."
Hạ Thần Hi bật cười, cô sợ cô ngủ mơ thấy chuyện kinh khủng. Đường Bạch Dạ thấy cô cười, tâm tình cũng trở nên nhẹ nhõm.
Hạ Thần Hi rót một ít tinh dầu hoa hồng, nằm ở □□ lật qua lật lại ngủ
không ngon, Đường Bạch Dạ thì ở cách vách, cô ban đêm hay thấy ác mộng,
anh không nên biết, cô không dám ngủ cùng
anh, sợ anh biết cảnh trong mơ của cô. Lật qua lật lại, mãi cho đến gần sáng ngủ không ngon.
Cô hình như có một tiềm thức, chưa muốn ngủ, khi ngủ lại mơ thấy lung
tung, Hạ Thần Hi càng bực bội, cầm lấy thuốc ngủ ở đầu giường, cô đã rất lâu không uống thuốc ngủ , vừa mới đổ ra một viên, cô nhìn nhìn ngày,
bỏ lại. Sắp quá thời hạn , cô gần đây thân thể có chút mệt, không muốn
tùy tiện uống thuốc.
Cứ như vậy, lật tới lật lui đến trời sáng,
không có ác mộng, cũng không ngủ, Hạ Thần Hi mệt mỏi cực kỳ, ra vừa
nhìn, Đường tổng đã làm xong bữa sáng, kỳ thực nói là bữa sáng, chính là tối hôm qua cháo còn lại.
“...”
"Thần Hi, Thái Gia vừa
mới điện thoại tới, anh ta buổi trưa muốn tới thành phố B đi công tác,
không như em đi cùng đi, giải giải sầu."
"Đi công tác, hẳn là cùng em không quan hệ đi?" Hạ Thần Hi nói, việc của cô chủ yếu là dự án cảnh biển.
"Anh nói em có thể đi công tác là có thể đi công tác, ba ngày, không dài
không ngắn, vừa lúc cuối tuần tổng cộng năm ngày, giải giải sầu rất
tốt." Đường Bạch Dạ nói, "Thành phố B là thành phố du lịch biển, thích
hợp nhất giải sầu, em về nước còn không có cơ hội đi du lịch một
chuyến."
"Không hợp quy củ đi?" Hạ Thần Hi cũng muốn đi giải giải sầu, thành phố B là thành phố du lịch biển nổi tiếng, giải sầu tốt
nhất.
"Cái gì quy củ? Anh là tổng giám đốc, anh chính là quy củ." Đường Bạch Dạ nói, "Một hồi đi làm anh cùng Thái Gia lên tiếng, em
chuẩn bị hành lý đi."