Editor: boconganh1503
Hạ Thần Hi cuống quít kéo Đường Bạch Dạ qua hướng khác, Đường Bạch Dạ ngạc nhiên nhìn cô, không ngờ lực đạo Hạ Thần Hi lớn như vậy, người phụ nữ này thoạt nhìn mảnh mai yếu đuối, sao lực đạo so với nam nhân còn lớn hơn.
"Nhìn cái gì vậy, anh là đầu heo sao? Đứng chịu đòn." Hạ Thần Hi cả giận nói.
Mọi người cuối cùng cũng khẳng định, người phụ nữ này khẳng định không phải là phụ nữ của Đường Bạch Dạ, bởi vì nếu là người phụ nữ của Đường Bạch Dạ, thì sẽ không có lá gan nói chuyện với anh như vậy.
Đường Thành Nam nghiến răng nghiến lợi nhìn Hạ Thần Hi, người phụ này, anh ta sẽ nhớ kỹ.
Cô đã chọc trúng chỗ đau của hắn, nói hắn không có chỗ nào bằng Đường Bạch Dạ.
Rất tốt, thật tốt.
Anh ta sẽ làm cô biết, anh ta so với Đường Dạ Bạch mạnh gấp trăm lần.
Đường Bạch Dạ không có phản bác lời Hạ Thần Hi, cả người không đứng im, nhiều năm như vậy, khi anh đứng chịu đòn, đây là lần đầu tiên có người đứng ở bên cạnh anh, kéo anh né tránh, lần đầu tiên có người lấy tư thái cường ngạnh như vậy bảo hộ anh.
Đường Bằng chỉ vào Hạ Thần Hi, cả giận nói, "Mắt anh để làm cái gì, tại sao không chọn người phụ nữ ôn nhu biết nghe lời, lại chọn loại này không đứng đắn, hai mẹ con đều một dạng giống nhau, tìm toàn phụ nữ hư hỏng."
Sắc mặt Đường Bạch Dạ lập tức hung ác nham hiểm, "Ba ba, mẹ đã qua đời rất nhiều năm, ba cần gì phải nhục nhã mẹ?"
Đường Bằng không sợ sắc mặt hung ác của Đường Bạch Dạ, tiếp tục mắng, vô cùng khó nghe, Hạ Thần Hi đột nhiên cười, "Đường lão, với tính tình này của ông, thật đúng là dưỡng không ra một đứa con trai như Đường Bạch Dạ ."
"Ông lúc nào cũng thô bạo với anh ta, anh ta còn nguyện ý liều mạng làm việc giúp ông, để ông có thời gian rảnh rổi đi chơi cùng mỹ nữ, quay về tuổi thanh xuân, không có việc gì thì đánh đánh golf, ông nên mang ơn ."
"Sống đến cái tuổi này rồi, thế nào lại còn không rõ chứ?"
"Làm càn, cô cho là cô đang nói chuyện cùng ai?" Đường lão tức giận, Đường gia hai vị thiếu gia cũng tức giận nhìn Hạ Thần Hi.
Hạ Thần Hi lạnh lùng cười, "Cho dù ông là hoàng đế thì thế nào, tôi muốn nói như
thế nào liền nói như thế ấy."
Hạ Thần Hi xưa nay không sợ bất luận kẻ nào, bởi vì cô có một con trai bảo bối ở sau lưng, cho nên cô không lo lắng nhiều.
Cho nên nói, thế giới này là thế giới kỹ thuật hiện đại a.
Người có kỹ thuật đều có quyền nói chuyện.
"Đường Bạch Dạ!" Đường Bằng gầm lên.
Hạ Thần Hi tựa tiếu phi tiếu nói, "Đường gia là đệ nhất quý tộc ở thành phố S, thực sự là có tiếng nhưng không có miếng, Ford tư cũng là một đại gia đình quý tộc ở New York, bọn họ có thái độ nhẹ nhàng, giáo dưỡng tốt đẹp, ăn nói ưu nhã."
"Đường lão, ông răn dạy con trai trưởng thì, lớn tiếng ồn ào, con trai thứ của ông thì thô lỗ vô lễ, gặp mặt anh cả cũng không chào hỏi, vậy mà mở miệng muốn sưng hô anh em với bên đối tác."
"Cách giáo dục như vậy, nói là quý tộc thực sự là cười chết người, thế nào nhìn vào giống như nhà giàu mới nổi."
Đường Bằng bị Hạ Thần Hi chọc tức giận muốn phát tác bệnh tim, người phụ nữ này miệng so với đứa con trai lớn còn muốn ác độc hơn.
Đường Bạch Dạ vừa lúc mới gặp được Đường Bằng, thần kinh căng, bây giờ lại hết sức thả lỏng, xưa nay là anh cùng phụ thân chiến tranh, bây giờ thay đổi người, anh thành xem cuộc vui, hết sức hứng thú.
"Ba ba, chúng ta đừng để ý tới người phụ nữ này nữa, mẹ đang chờ chúng ta về ăn cơm." Đường Nhất Phong cuối cùng cũng mở miệng nói một lời, Đường Bằng cũng đã sớm muốn đi, ông đường đường là chủ tịch của Đường thị, lại bị một nha đầu miệng còn hôi sữa nói, không đi không được.
Nếu là truyền đi, nhất định là trở thành trò cười cho thiên hạ.
Đường Bằng dẫn một đám người cấp tốc rời đi, Hạ Thần Hi xem bọn họ rời đi lửa giận mới từ từ tiêu tan.
Bọn họ một đi, sân gôn lập tức trở nên thập phần yên tĩnh, Đường Bạch Dạ nhìn cô thật sâu, ánh mắt sâu xa, như có một luồng xoáy, muốn đem cô cuốn vào.