Anh dần dần bình phục gây rối trong lòng, nghiêng đầu nhìn Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi gối cánh
tay xem mặt trời lặn, đường chân trời kia một bên, mặt trời đang từ từ
chìm xuống, đang từ từ trầm, một vòng mặt trời đỏ ở trên mặt biển.
Hạ Thần Hi vỗ vỗ Đường Bạch Dạ , "Giống lòng đỏ trứng chần nước sôi hay không.”
Đường Bạch Dạ , "..."
Lão bà, em có thể nói được văn nghệ một chút sao?
"Anh vẫn cảm thấy mặt trời lặn tượng trứng chần nước sôi, ánh sáng màu còn
đặc đều đều." Hạ Thần Hi cười nói, nheo mắt lại nói, "Có phải cảm thấy
em hình dung rất cụ thể hay không?”
Đường Bạch Dạ lặng yên nghiêng đầu qua một bên đi.
Trên đời ca ngợi mặt trời lặn nhiều mỹ nghệ lần đầu tiên nghe thấy Hạ Thần Hi so sánh như vậy thật không có mỹ cảm.
Chỉ là, thật giống .
Anh nhớ lại quá khứ, đứng dậy, một tay đặt ở ngang hông Hạ Thần Hi, "Chúng
ta còn chưa có cùng nhau thưởng thức mặt trời lặn đâu."
"Không thưởng thức sao?" Trên núi không phải thưởng thức qua sao?"Chúng ta cùng nhau đã làm sự tình nhiều lắm."
Đường Bạch Dạ rất muốn vá miệng của cô lại, không thể nói một lời dễ nghe sao?
Hạ Thần Hi lấy điện thoại di động ra, chụp mặt trời lặn.
Cảm giác như thế, tới rất gần.
Hai người một người nằm ở trên bờ cát, một người chống thân thể, nam nhân
như che chở nữ nhân, cảm giác kia, đừng nhắc tới nhiều thân mật , xa xa
nhìn thấy, mặt trời lặn viên mãn như vậy, lãng mạn, ở trên bờ cát vẽ ra
hai đạo rất dài, bóng dáng rất dài.
Vỗ mặt trời lặn, truyền weibo, Đường tổng nói, mặt trời lặn giống trứng chần nước sôi.
Cuối cùng, Hạ Thần Hi @ Đường Bạch Dạ .
Đường tổng toàn bộ hành trình nhìn cô thế nào phát thành video, nghịch tóc Hạ Thần Hi, "Nói hươu nói vượn, rõ ràng là anh nói mặt trời lặn giống
trứng trần nước sôi, thế nào lại thành em nói?”
Không nghệ thuật như thế, anh mới sẽ không nói.
Hạ Thần Hi cười, "Em cũng không phải anh, thực danh nghiệm chứng, cũng
không ai biết em, có quan hệ gì, thỉnh thoảng có thể cùng hỗ trợ, đương
nhiên anh không thể phát ra.”
Đường Bạch Dạ cắt một tiếng, ngươi nói bất chuyển sẽ không chuyển sao?
Hạ Thần Hi đột nhiên cười đến rất giảo hoạt, "Đường tổng, em hỏi anh một
việc, anh từ nhỏ
bé tư tín(ước hẹn với phụ nữ) nhiều không?"
"Nhiều, phiền chết người." Đường Bạch Dạ nói, Hạ Thần Hi cười híp mắt hỏi, "Có phải tất cả là lời hứa hay không?”
Đường Bạch Dạ , "..."
Đường Bạch Dạ hai má một co quắp, anh ở trong mắt Hạ Thần Hi là một loại
ngựa, anh xem như thấy rõ, em gái ngươi, coi như là, tốt xấu cũng phải
lưu lại chút mặt mũi được hay không, anh nhìn ánh mắt lấp lánh của cô,
lại nói không nên một câu nặng lời.
"Anh phong tao hư thế, xác nhận nữ nhân theo anh ước nguyện rất nhiều.”
"Hạ Thần Hi, anh cho em biết một chuyện thất đức.” Đường Bạch Dạ rất ưu
thương nói, "Anh từ khi còn nhỏ, đến khi trưởng thành rất nhiều cô nương theo đuổi, đích xác có ước hẹn rất nhiều, lão tử thấy phiền trong đó có một cô nương cực phẩm nhất."
"Cô mỗi lần hừng đông đều đến tìm
anh, mỗi lần sẽ là một vóc dáng kình bạo, liên tục một tuần, anh không
thấy cô, lão tử mặc dù là ngựa đực đệ nhất thành phố S, dù gì cũng không phải yêu cầu của lão tử?”
"Hơn nữa, cùng loại tư tín quá đáng
ghét , anh từ bé là phải làm việc, còn là trợ lý phải xử lý, ai cũng oán giận, cho nên anh đem tư tín cho ra ánh sáng, trọng điểm trong đó chỉ
ra vị trí cô nương này.”
"Rất nghiêm túc chỉ ra, nếu có cùng loại tư tín, toàn bộ cho hấp thụ ánh sáng."
"Mà lại có người không tin tà, mặc dù ngày hôm sau tư tín cùng loại giảm
bớt 80%, vẫn như cũ tồn tại, đã có, anh liền không khách khí, anh đã
chào hỏi, toàn bộ cho ra ánh sáng, một người trong đó còn xác nhận, vậy
không có biện pháp, vậy cũng chẳng trách anh.”