Editor: Hạ Trần
Beta: thanh huyền
Đường tổng đưa tay lên tính toán, một bên nghiêng đầu tự hỏi, bộ dáng rất
quấn quýt , "Hẳn là ba bốn ngày, sách vở nói bảy ngày, đó là thứ Tư,
hoặc là thứ Năm chính là kết thúc, đúng không?"
Hạ Thần Hi hai má co quắp, nhìn Đường Bạch Dạ một bên đưa tay tính toán, một bên hỏi, cô
lập tức cảm thấy một đám quạ từ đỉnh đầu bay qua, lập tức cảm thấy, cô
sau khi kết hôn, xác suất ly hôn quá cao.
Đường tổng thật sự là quá... Có nhu cầu .
Anh một ngày không làm sẽ chết có phải hay không?
"Đường Bạch Dạ, anh thực sự là lợn chết không sợ nước sôi nóng da mặt."
Đường Bạch Dạ cười vô cùng lưu manh, một tay kéo Hạ Thần Hi ngồi ở trên đùi,
cười tựa như yêu tinh, “Em không thể trách anh, là nam nhân đều phải nói phúc lợi, lại nói anh bỏ qua một mảnh hoa viên, để chọn em đóa hắc hoa
hồng, em không thể để cho anh ăn no nê lại đói, như vậy dạ dày sẽ xảy ra vấn đề, anh nếu như khẩu vị xảy ra vấn đề, em tính phúc sẽ không bảo
đảm.”
Hạ Thần Hi mặt thật đen, nhịn không được nói một câu, “Em không để ý anh mau chóng đi hoa viên tưới hoa.”
Đường Bạch Dạ cười như không cười đưa ra mời, “Lão bà, em thực sự là quá lớn mật, có muốn hay không chơi trò một vua hai hậu”
“Cút!”
Đường Bạch Dạ nhéo nhéo gương mặt cô, nói đến da mặt, Hạ Thần Hi mặc cảm, đơn giản cũng không cùng anh tranh sĩ diện độ da dày, cô vỗ vỗ tay anh, lấy y phục đi rửa mặt chải đầu, Đường tiên sinh nhìn theo.
Hạ Thần
Hi tắm rửa, Đường Bạch Dạ mới đi rửa mặt chải đầu, Hạ Thần Hi đăng ảnh,
kì lạ, hơn một nghìn lượt bình luận, hơn một trăm năm mươi nghìn lượt
like.
Hạ Thần Hi thiếu chút nữa không cầm nổi di động, đột nhiên có
một loại cảm khái không thể nói, cô đây coi là một đêm thành danh sao?
Cô cuống quít mở ra bình luận, lập tức đen mặt, tất cả đều là cô cùng
Đường tổng , hai người đang tranh đấu, nói cái gì cũng có, muốn bao
nhiêu khó nghe có bao nhiêu khó nghe, muốn dễ nghe có bao nhiêu dễ
nghe, quả thực đủ loại màu sắc
hình dạng, Hạ Thần Hi có một loại xúc
động sắp thổ huyết.
Cô lại mở một kiểu ảnh khác ra, lại là một
loạt chửi nhau, tranh đấu, chúc phúc, không chúc phúc, Hạ Thần Hi cuối
cùng cũng biết vì sao cô đỏ, thoáng cái nhiều người theo dõi như vậy,
máu tăng vọt ngay lập tức
Giận a, giận a, giận a.
Đường Bạch Dạ, ai cần anh cho em dựa ánh hào quang.
Đường tổng một khi cho nàng dựa ánh hào quang, tất cả nữ nhân sẽ tới gửi một đống lời hỏi thăm cô.
Hạ Thần Hi giận, lại mở hộp thư, tất cả đều là một vài tin tức buồn chán
từ bạn bè, đại đa số tất cả đều là mạng lưới tình địch, các mỹ nữ thèm
nhỏ dãi mỹ sắc của Đường tổng, thực sự nhiều không kể xiết, Hạ Thần Hi
trong lòng một trận lửa giận.
Đường Bạch Dạ, anh muốn chết! ! ! !
“Ta muốn gào thét, ta muốn gào thét.”
Đường Bạch Dạ ra, Hạ Thần Hi vừa thấy anh liền giận, Đường Bạch Dạ thấy hơi
lạ , nhịn không được hỏi, "Em nhìn chằm chằm anh làm cái gì?"
“Ai cần anh cho em dựa ánh hào quang?”Hạ Thần Hi không vui nói, Đường Bạch
Dạ mới vừa lên đến liền bị cô đá xuống một cước, Đường Bạch Dạ lại kiên
cường chịu đựng , bật cười, “Lão bà của anh trời sinh khí chất, cho dựa ánh hào quang thì thế nào?”
Cũng không phải nhận không ra người.
Hạ Thần Hi liếc mắt trừng Đường Bạch Dạ một cái, anh là người đàn ông không đáng tin.
Tức chết cô.
“Toàn là fan nữ của anh tới chỗ của em nói lời vô ích.” Hạ Thần Hi đem
di động ném cho Đường tổng nhìn, Đường Bạch Dạ làm chuyện tốt, đương
nhiên biết là chuyện gì xảy ra, khó trách anh cảm thấy Hạ Thần Hi thế
nào không có động tĩnh, căn bản là không thấy được, chọc tức đi.