Đường Bạch Dạ cùng
Vân Dật cũng không phải là thiện nam tín nữ gì, hắc đạo chuyện gì bọn họ cũng làm, chỉ là, đem chất có hại tiêu thụ ở quê hương loại chuyện này, bọn họ làm không được. Trước giờ bọn họ vận chuyển chất có hại ở tuyến
Bắc Mỹ cùng Nhật Hàn, Hồng Kông cũng chỉ là trung chuyển.
Bọn họ
không những không bán, hơn nữa còn ngăn chặn, không cho phép chất có hại đưa vào thành phố S, mặc dù không thể ngăn chặn trăm phần trăm, nhưng
cũng rất có hiệu quả, đặc biệt mấy năm nay bọn họ cùng tổ chức chống độc (có thể hiểu là tổ chức chống ma túy) của chính phủ có một hiệp định
ngầm, chính phủ cho bọn họ lợi ích, bọn họ liền cung cấp tin tức liên
quan đến chất gây hại cho chính phủ.
Tổ chức chống độc ở thành phố S làm việc rất xuất sắc, cũng là nhờ Đường môn ở giữa mua tin tức, đen ăn đen.
"Nghe nói vốn là định chuyển chất gây hại này đi Nhật Bản, bị hải quan ngăn
cản, bọn họ không biết thoát thân thế nào, lại quay lại thành phố S, dự
đoán vì giảm nhỏ tổn thất, sẽ trực tiếp tiêu thụ ở thành phố S." Lâm
Nhiên nói.
Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, " Mở tất cả các thiết
bị nghe lén Tiêu Tề, chú ý nghe bọn họ đối thoại, không thể để cho họ
đưa chất gây hại vào (Tp.S), cố gắng nghe anh ta và người bên Columbia
bàn bạc tình hình như thế nào.”
"Nhưng chúng ta chỉ có thể
nghe lén Tiêu Tề bên này, nếu như muốn nghe bọn họ điện thoại, có chút
khó khăn, sợ rằng có thể sẽ bỏ lỡ một chút tin tức."
Đường
Bạch Dạ nhàn nhạt nói, "Nghe lén phòng ngủ cùng thư phòng của anh ta,
phòng khách như vậy đủ rồi, nếu là đêm nay quyết định hiệp ước, tất
nhiên sẽ tiến hành ở biệt thự."
Lâm Nhiên gật đầu, đi ra làm việc.
Đường Bạch Dạ gọi điện thoại cho Vân Dật, thương lượng đối sách chuyện này.
Vừa tan tầm, Hạ Thần Hi liền đi đến biệt thự của Tiêu Tề, Đường Bạch Dạ so
với cô còn rời khỏi công ty sớm một bước, gửi cho cô một tin nhắn, nếu
như anh về trễ, cô cứ nghỉ ngơi trước, đừng chờ anh.
Hạ Thần
Hi cười, Đường tổng mấy ngày nay hận không thể ở cùng cô như hình với
bóng, nếu không phải là có việc quan trọng, anh nhất định về nhà cùng
cô đùa giỡn.
Tới biệt thự Tiêu Tề, cô nhìn thấy Âu
Dương ở trước cổng biệt thự, một bộ dáng sầu não, xem ra là có tâm sự,
Hạ Thần Hi không có ký
ức, tiếp xúc với bọn họ cũng không nhiều, nhưng
có vài phần thiện cảm cùng thân thiết.
"Anh làm sao vậy?" Trước cổng biệt thự, ngọn đèn dầu mờ tối, ở trên người Âu Dương xuất hiện một tầng ảm đạm.
Âu Dương liếc nhìn cô một cái, nhàn nhạt lắc lắc đầu, không có ý gì khác,
Hạ Thần Hi cũng không suy nghĩ nhiều, vào biệt thự, mới vừa đi vào, Âu
Dương lại kêu cô "Thần Hi..."
Hạ Thần Hi quay đầu lại nhìn
anh ta, Âu Dương muốn nói lại thôi, mỉm cười hỏi "Đã nhiều năm không
gặp, cô đã thực sự thay đổi thành bộ dạng này, tôi nghe thấy tin tức cô
muốn kết hôn từ báo chí, chúc mừng cô."
"Cảm ơn." Hạ Thần Hi nói.
Âu Dương nhìn bóng lưng của cô, thở dài, cái gì cũng không nói, có mấy
lời, nói một lần là được, nói nhiều, cũng không ý nghĩa, có một số việc, anh vô lực ngăn cản, cũng là không thể ngăn trở.
Hắc quả phụ từ cửa sổ trên lầu liền nhìn thấy Hạ Thần Hi, nhàn nhạt nói một câu, "Hạ Thần Hi tới."
Trong phòng ngủ Tiêu Tề có gắn một máy nghe trộm, là lần trước Đường Bạch Dạ
phái người ra tay, chính là nghĩ nếu có động tĩnh gì, bọn họ đều có thể
biết trước, chính vì gắn máy nghe trộm này, Đường Bạch Dạ mới biết Tiêu
Tề cùng Tưởng Tuệ có quan hệ, cũng biết được hắc quả phụ mượn đao giết
người, không phải là Tiêu Tề gây ra.
Bọn họ vẫn trầm mặc, hắc quả phụ mới vừa lên tiếng, tổ tin tức của Đường môn cũng nhận được tin,
Đường Bạch Dạ hơi nhíu mày, Thần Hi?
Cô không cùng anh ăn cơm cùng nhau, là vì đi xem Tiêu Tề?
Cô đêm nay không nên xuất hiện ở biệt thự của Tiêu Tề, anh có chuyện quan
trọng hơn muốn làm, đáng chết, Đường Bạch Dạ vừa mới định gọi điện thoại cho Hạ Thần Hi, bảo cô rời đi, Lâm Nhiên liền ngăn tay anh lại, khẽ lắc đầu.