Hạ Thần Hi mặc quần áo thể thao rất đẹp mắt, Đường Bạch Dạ quen cô trang
điểm làm việc, chợt vừa nhìn cảm thấy rất chói mắt, rất đẹp mắt, anh rất thích, Hạ Thần Hi cười nói, "Ánh mắt không tệ."
"Đó là, ánh mắt anh nhìn cái gì đều rất tốt." Đường Bạch Dạ ý vị thâm trường nói, "Đi thôi, em hẳn là đói bụng lắm."
Hạ Thần Hi đích thực là đói bụng lắm, ăn ba khối bò bít tết, kỳ thực, cô
càng muốn ăn cơm, nhưng người ở bên cạnh, phong tục không đồng nhất,
cũng không thể cưỡng cầu, ăn no là được, lúc này nếu là có cơm, cô dự
đoán chính mình có thể ăn ba bát, hơn nữa bàn đầy rau xào, không biết
nhiều hương, cho nên nói, đi khắp toàn thế giới, thích nhất còn là cơm
trưa.
"Đúng rồi, em quên hỏi anh, tại sao là anh tới đón chúng
em, em tưởng là Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất đến." Hạ Thần Hi nói, việc
này Lý Hoan Tình chỉ là muốn người Vương bài qua đây quấy nhiễu tầm mắt
mỹ nhân thiếu tá, ngăn cản nhân mã của anh ta.
Các cô cũng có đầy đủ thời gian rời đi.
Ai biết, là Mục Vân Sinh cùng Đường Bạch Dạ qua đây đón bọn họ.
Đường Bạch Dạ nói, "Buổi trưa Hạ Thanh nói cho anh biết qua đây, cô ấy nói
cho anh biết, cô ấy sẽ đem em đến nơi đây, kỳ thực, anh cũng không biết
em ở ha mã ngục giam, trên đường đụng với Mục Vân Sinh, chỉ do ngẫu
nhiên, anh mới biết các em ở ha mã ngục giam, cho nên, bọn anh đình lại
một chút thời gian."
Hạ Thần Hi nhìn Đường Bạch Dạ, hơi có chút xúc động.
"Cô ấy nói sẽ đưa em đến, anh sẽ tin, anh không sợ là cạm bẫy sao?"
Đường Bạch Dạ mỉm cười, "Em bị giam mấy ngày, bị giam ngốc sao? Nolan thiếu
tá muốn khơi mào Đường môn, hỏa vân cùng vương bài giữa hỗn chiến, sao
có thể sẽ chỉnh chết anh, cho dù muốn giết chết anh, cũng là đại chiến
sự tình qua đi."
"Lại nói, Hạ Thanh là em của em, cô ấy rất quan
tâm em, lời cô ấy nói, anh đương nhiên tin, coi như là bị gạt, là một
cái bẫy, anh cũng không có gì sợ hãi, một khoảng thời gian anh không có
tin tức của em, đều sắp điên rồi, anh cho rằng Nolan thiếu tá giết em."
Tâm
tình mấy ngày này, Hạ Thần Hi là sẽ không hiểu.
Sợ hãi, lo lắng, sợ hãi, hối hận, tiếc nuối...
Tất cả đều là mặt trái cảm xúc, chính anh đều cảm giác mình muốn hỏng mất,
nếu không phải Hạ Thanh đúng lúc cho anh tin tức Hạ Thần Hi, anh thật sợ mình sẽ sụp đổ.
Anh cũng vui mừng, Thần Hi không có việc gì.
Hạ Thần Hi nhìn anh, mỉm cười, cô không giao phó sai người rồi, Đường Bạch Dạ đáng giá.
Nam nhân nguyện ý mạo hiểm cho cô, vĩnh viễn là đáng yêu nhất .
Cũng tối có thể đánh động tới tâm nữ nhân.
"Em trái lại lo lắng Hạ Thanh, hi vọng cô ấy có thể bình an vô sự, Nolan
thiếu tá sẽ không làm khó cô ấy." Hạ Thần Hi nói, cô ở trong ngục người
gặp nhiều nhất chính là Hạ Thanh, Nolan thiếu tá nếu là có tâm truy cứu, Hạ Thanh là trốn không thoát trách phạt.
Lúc trước, hắc quả phụ
nói, Hạ Thanh ở nước A xảy ra sự tình, cô mới có thể vội vội vàng vàng
mà đến, trái lại đi tới cạm bẫy người khác, cô rất lo lắng Hạ Thanh, chỉ hi vọng cô cũng có thể bình an, đến lúc đó cho cô một cái tin tức, làm
cho cô an tâm.
Đường Bạch Dạ nhớ tới em của Hạ Thần Hi kia bưu
hãn, nghĩ tới cô ấy từng ở tòa nhà đối diện Đường thị, thiếu chút nữa
một thương băng anh, anh liền nổi một thân da gà, hai chị em họ đều là
tay súng thiện xạ, một so với một chuẩn, một so với một ngoan.
Anh nếu là khi dễ Hạ Thần Hi, dự đoán sẽ bị Hạ Thanh một thương bạo đầu.
"Cô ấy loại thuộc hạ, không đem thủ trưởng cấp tễ là được, Nolan thiếu tá
muốn tìm cô ấy phiền phức, sao có thể." Đường Bạch Dạ hiển nhiên đối Hạ
Thanh mỹ nữ rất có ý kiến, pha có một loại lão bà tốt nhất cùng em vợ
đoạn tuyệt quan hệ, đừng nữa đi lại tư thế.