Hạ Thanh cười, có người nhà quan tâm mình như thế, loại cảm giác này rất tốt, rất thoải mái.
Cô cũng rất quý trọng.
Daddy lại không biết ở đâu, đây là thân nhân duy nhất ở đời này của cô .
"Đúng rồi, tỷ, chị dự định gả cho Đường Bạch Dạ sao?" Hạ Thanh hỏi.
Hạ Thần Hi nghĩ nghĩ, nhẹ giọng gật gật đầu, cô xác thực tính toán gả cho
Đường Bạch Dạ, cuộc đời này không biến đổi, mặc dù giữa bọn họ, còn có
một chút lo lắng âm thầm, nhưng Hạ Thần Hi cảm thấy, chỉ cần hai người
cùng một chỗ, là có thể khắc phục tất cả vấn đề.
"Tỷ tỷ, chị suy nghĩ lại cho kỹ càng, thực sự đáng giá không?"
"Có cái gì không đáng?"
Hạ Thanh nhíu mày nói, ‘’Em không có thiện cảm với Đường Bạch Dạ, chuyện
anh ta gây ra cho đại tỷ, nếu là ngày sau chị nhớ tới, chị xác định, chị có thể không hận anh ta sao? Bây giờ chị quên mất, cừu hận tự nhiên
phai nhạt rất nhiều, nếu chị nhớ lại, chị xác định, cừu hận có thể tiêu
tan?"
Hạ Thần Hi không có ký ức quá khứ, nếu là ngày sau nhớ lại,
giống như cùng, Hạ Thần Tuyết tử, sự việc như phát sinh mới hôm qua, rõ
ràng như vậy, thống khổ như vậy, liệu Hạ Thần Hi có thể bỏ qua được sao? Có thể thật vui vẻ cùng Đường Bạch Dạ ở một chỗ sao?
Hạ Thần Hi
mỉm cười nói, "Xanh, chị không biết sau này sẽ thế nào, chị chỉ biết là, bây giờ chị chỉ muốn cùng anh ấy ở một chỗ, nếu là ngày sau không thể
bỏ qua được chuyện anh ấy đã làm với tỷ tỷ, chị sẽ buông tay, ít nhất
chị đã có một khoảng thời gian vui vẻ."
Khi Hạ Thần Hi trong
trại giam, đã suy nghĩ rất nhiều, cũng tiêu tan rất nhiều chuyện, sự
tình Hạ Thần Tuyết, là tai họa ngầm giữa bọn họ, chính cô cũng minh
bạch, nhìn không có biện pháp, tỷ tỷ đã chết , người còn sống nên cho
mình một lối thoát
Lần này coi như cô có lỗi với tỷ tỷ, sau này tới một cái thế giới khác, cô sẽ bồi tội cùng tỷ tỷ.
Hạ Thanh không thể nói thêm gì nữa, "Tỷ tỷ, từ hôm nay trở đi, em sẽ không nhắc lại chuyện của đại tỷ, em sẽ thành tâm chúc phúc chị."
Hiện tại Hạ Thanh chỉ còn duy nhất người chị gái này, trừ mong muốn Thần Hi được
hạnh phúc, cô không cầu bất kỳ điều gì.
Hạ Thần Hi cười, nắm tay Hạ Thanh, "Xanh, cám ơn em."
Hai chị em đã tiêu tan hết các khúc mắc.
Hạ Thần Hi đột nhiên cảm thấy thoải mái rất nhiều, tâm tình lúc trước có
nhiều lo lắng, thoáng cái đã tiêu tan , người cũng trở nên nhẹ nhàng
khoan khoái hơn, sau này cơ hội gặp mặt của hai chị em không nhiều, cho
nên, Hạ Thần Hi rất quý trọng thời gian cùng Hạ Thanh ở chung.
Hạ Thanh cùng Hạ Thần Hi ngồi nói chuyện suốt ba giờ đồng hồ, thiếu tá
Nolan điện thoại đem Hạ Thanh triệu hồi đi, có chuyện phải xử lý, Hạ
Thanh cùng Cố Thất Thất đi rồi, Hạ Thần Hi một người ở bờ sông ngồi uống cà phê.
Meo meo tìm đến, nhảy lên đầu gối của Hạ Thần Hi.
Hạ Thần Hi vuốt đầu meo meo, cười nói, " Bảo bối ngoan, làm sao tìm được tới?"
Meo meo hiện đang ở trong khách sạn, hôm nay Hạ Thần Hi ra ngoài, không
mang meo meo theo, không ngờ meo meo lại chạy ra ngoài tìm cô, Hạ Thần
Hi hôn hôn meo meo, "Có phải hay không muộn ?"
Hạ Thần Hi chọn
một ít bánh ngọt để meo meo ăn, đột nhiên, Hạ Thần Hi có cảm giác một
ánh mắt nóng rực đang nhìn mình, Hạ Thần Hi nghiêng đầu, nhìn thấy Tiêu
Tề trạm phải ánh mắt Tiêu Tề, ánh mắt như nước, trầm tĩnh nhìn cô.
Hạ Thần Hi trong lòng vừa nhảy, có một loại dự cảm không tốt.
Thế nào lại là Tiêu Tề?
Tiêu Tề sao có thể tìm được cô? Hạ Thần Hi cúi đầu nhìn meo meo, meo meo rất ủy khuất, ngao ô cọ Hạ Thần Hi, meo meo có chút bộ dáng tinh thần không phấn chấn, Hạ Thần Hi trong lòng tê rần, cô biết, meo meo rất trung
thành với mình.
Vì Hạ Thần Hi, meo meo cũng có thể nhắc nhở chính mình, bụng dưới có một máy theo dõi.
Nếu không phải bất đắc dĩ, meo meo sẽ không phản bội lại cô, mặc dù là động vật, nhưng meo meo có linh tính, Hạ Thần Hi đã quên... .