Đó là một chuyện cũ rất đơn giản---Giáp và ất vốn là hai người không quen nhau, quen nhau trong một tình huống ngẫu nhiên.
Giáp trợ giúp ất làm việc, giúp tiền bạc, giúp nhân lực, những bởi vì tướng mạo Giáp hung thần ác sát cho nên Ất vẫn không cảm kích, còn hiểu lần hắn là ác bá.
Rất nhiều ngày nhiều ngày sau, Ất đột nhiên được bạn bè nói lại thì hiểu đó là hiểu lầm, liền chạy như bay đến muốn hóa giải hiểu lầm và báo ân, nhưng cũng đúng lúc này Giáp bị tai nạn, bị xe đụng chết, huyết nhục mơ hồ.
.
Vì vậy Ất ôm đầu khóc rống, vô cùng hối hận, lệ đầy mắt gào hét với "kênh XX" đang phỏng vấn----đặt lương tâm lên trước, có ân phải báo, không nên thiếu nợ ân huệ, lại càng khong nên để nhân tình kéo dài đến đời sau, đồng chí, quý trọng người trước mắt, quý trọng người trước mắt, quý trọng a! Tiểu Ngư bị tiếng của người Ất trên TV dọa mất nửa hồn, vội vàng cầm điều khiển tắt Tv, sợ hết hồn vía.
Tắt Tv lại cảm khái, Tiểu Ngư không khỏi nhớ đến bản thân mình---Thật ra thì vị thiếu gia hắc đạo này đối với cô cũng không làm chuyện gì quá phận.
Khi anh chú ý đến cô rất giống như bảo vệ cô.
Kiểm tra bom bỏ túi còn lại, đưa cô về nhà, xóa bỏ nguy hiểm trong điện thoại, cũng chưa từng đưa ra yêu cầu gì quá phận! Còn nụ hôn kia, khụ, đồng chí Nhan đã tự động bỏ quên, bởi vì cô còn rất hưởng thụ.
Mặc dù, cô không lo vị thiếu gia này sẽ gặp tai nạn xe cộ,