Hạ Lãng là người đàn ông điên nhất mà Tiểu Ngư từng gặp.
BỮa cơm này, cô bị anh ta dùng tay chân quấy rầy, vô cùng mệt mỏi, sau khi dọn dẹp bát đũa xong thì đã sớm quên đi phân phó, mệt mỏi bước chân về phòng ngủ của mình, cảm giác mệt mỏi thấu xương ngay cả tắm cũng không, nằm lỳ trên giường muốn ngủ! "Tích---"Mới nằm sấp xuống trong phòng bếp không biết từ nơi nào phát ra tiếng, là giọng máy móc của nữ, "bắt đầu, vận hành.
"Cái gì?Tiêu Ngư ngồi dậy, cảnh giác nhìn bốn phía, tìm kiếm nơi âm thanh phát ra.
"Lên cao, khởi động.
"Giọng nữ lại vang lên lần nữa.
Tiểu Ngư còn chưa hiểu chuyện gì, chợt thấy giường mình chấn động, sau đó được nâng lên---Cô nhấc chân muốn nhảy.
Giọng nói máy móc lại nhắc nhở, "Vì để bảo vệ, xin đừng tùy tiện nhảy.
"Mẹ nó!Ý nghĩ vừa đưa ra ra, Nhan Tiểu Ngư đối với hành động uy hiếp nghiến răng nghiến lợi những không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngồi trên giường không dám nhúc nhích.
"Trên trần, mở ra.
"Ào một tiếng, trần nhà mở ra, đúng ngay vị trí giường lớn, chỉ cần hơi ngẩng đầu liền có thể nhìn thấy ánh đèn trên tầng hai.
"Hàng hóa đã đến, xin chủ nhân kiểm tra và nhận.
"Giọng nói máy móc vang lên, giường liền đặt đúng vị trí ở trên sàn nhà của tầng hai.
Tiểu Ngư nghe hai chữ hàng hóa, mặt liền nổi giận, Hàng hóa cái xẻng, bản cảnh sát rõ ràng là loài người!Khong đợi cô tức giận, phía dưới ong một tiếng, trực tiếp