"Ngư Nhi, có phải em chọc tới bang phái không tốt nào rồi hay không, đừng sợ, đi cùng Giang đại ca đi.
""Không phải, sếp, em! "Tiểu Ngư chưa kịp giải thích thì Hạ Lãng đã bùng nổ, một tay hất tay Giang Phàm đang bắt tay Tiểu Ngư ra, hung hãn nói lớn: "Tôi cảnh cáo anh, đừng đụng vào người phụ nữ của tôi, Nhan Tiểu Ngư chính là của Hạ Lãng tôi.
Mẹ nó, ai dám cướp tôi giết người đó!"Hạ Lãng quen nói năng tùy tiện, Nhan Tiểu Ngư nghe nhiều thì biết cậu ấy không có ác ý.
Nhưng Giang Phàm lại không nghĩ vậy, ở trường cảnh sát và đội cảnh sát hình sự trà trộn nhiều năm, anh ấy ghét nhất là nhìn thấy loại thiếu niên mười mấy tuổi ở tình trạng này, càng khó chịu khi thấy Hạ Lãng mở miệng nói tục, còn ôm ôm kéo kéo Tiểu Ngư đi thì không khỏi tiến lên một bước bắt đầu ngăn cản.
Khi Tiểu Ngư lấy lại tinh thần thì hai người đã đánh nhau.
Đánh, đấm, nhấc lên, vật xuống.
Bạn học Nhan khó hiểu.
Tại sao cô chỉ đi mua thức ăn mà cũng có thể gặp loại chuyện cẩu huyết như việc hai người đàn ông đánh nhau vì mình như thế này vậy, loại chuyện này không phải chỉ có ở trên ti vi mới có sao?Thân thủ của Hạ Lãng linh hoạt, Giang Phàm đánh nhau lại tương đối cố chấp, thề phải bắt được loại phạm nhân thế này, hai người một đuổi một đánh, ở trong siêu thị lớn như vậy mà đuổi đánh nhau.
Quầy sữa bò bị đẩy ngã.
Kệ trứng gà bị đập nát.
Tủ cá đông bị làm hung khí ném mạnh! Tiếng thét chói tai liên tục vang lên, toàn bộ siêu thị vô cùng hỗn loạn.
Sau đó, bảo vệ được điều động, xe cảnh sát kêu to.
Tiểu Ngư đang cầm giỏ thức ăn, một câu nói chưa kịp giải thích đã bị còng tay lại cùng Hạ Lãng và Giang Phàm bị dắt lên xe cảnh sát, mang về cục.
Đồng chí Nhan hoàn toàn không nghĩ tới, mình sẽ trở về cục cảnh sát trong tình cảnh này lần nữa.
Bởi vì nhận được tin tức một cảnh sát đại diện cho pháp luật mà lại đi đánh nhau trong siêu thị, đội cảnh sát trực tiếp phái một tiểu đội đi ngăn cản trước, người trong đội cảnh sát hình sự nhìn thấy người bị bắt lại là cấp trên liêm minh công chính của bọn họ và một tên thiếu niên mặt đang tức giận, tất cả đều buồn bực trố mắt nhìn nhau, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía thiếu niên tóc đỏ kia——Giang Phàm và Tiểu Ngư đều là người mình, tra hỏi ung dung mà qua, Giang Phàm đáp ứng bồi thường tất cả tổn thất, cũng do người trong nhà bảo vệ anh và Nhan Tiểu Ngư rời khỏi cục cảnh sát.
Tiểu