Đêm đến, Thấu thiếu gia vì công việc nặng nhọc nên đến lúc gần mười giờ, cả người cát bụi phong trần cùng với gương mặt đầy mệt mỏi mới đi vào phòng khách của biệt thự.Chú An thấy vậy đi tới, mặt đầy quan tâm nói: "Thiếu gia phải lo liệu việc công ty, lại phải chủ trì công ty mới mở thành phố D, lại còn phải kiểm tra việc sản xuất lựu đạn mi ni nữa, quá vất vả, có cần tôi yêu cầu trung tâm điều động vài người đến giúp một tay hay không?""Không cần đâu chú An", Thấu thiếu gia trả lời chú An, giọng nói ôn hòa như người thân trong nhà, "Để tôi xử lý là được rồi."An Ngôn biết tính tình của Nam Cung Thấu nên cũng không khuyên nữa, nhận lấy áo khoác anh cởi xuống, nói: "Được, thiếu gia, tôi đi gọi Nhan tiểu thư."Thấu thiếu gia đáp một tiếng liền chậm rãi bước đên bên cạnh ghế salon, suy nghĩ chuyện vũ khí của căn cứ Nam Cung trung tâm, ngồi xuống nghỉ ngơi một lát.Lúc này, bên kia truyền đến giọng chú An gọi Nhan Tiểu Ngư.
Tiếp theo, phòng khách vang lên tiếng cửa cót két chuyển động một cái, sau đó Tiểu Ngư đi tới với giọng nói đứt quãng cùng tiếng ngáp của cô truyền đến.
Hiển nhiên, khi nhìn thấy người nào đó ngồi trên ghế salon thì động tác theo thói quen liền cứng ngắc lại."Nhan tiểu thư, thiếu gia đã trở lại, cô mang bữa ăn tối đã chuẩn bị xong lên đi chứ?" Chú An hạ giọng nhắc nhở."Sao, bữa ăn tối?" Giọng nói Nhan tiểu thư đầy hoảng hốt và lúng túng."Đúng vậy, bữa ăn tối", Chú An tiếp tục có lòng nhắc nhở, "Nhan tiểu thư, đã muộn lắm rồi, thiếu gia bận chuyện công việc mệt nhọc cả một ngày, vào lúc này nên dùng bữa ăn tối.""A..." Giọng nói Nhan tiểu thư khiếp sợ, "Bữa ăn tối...!Là muốn tôi chuẩn bị sao?"Chú An đứng ở trước cửa phòng khách ngẩn ra, lập tức nhìn Nhan Tiểu Ngư không biết phải nói gì, ánh mắt hết sức thương xót nhắc nhở cô —— thiếu gia rất chú trọng ăn uống ba bữa, ăn chậm một lát cũng không vui.
Tôi nói Nhan tiểu thư à, cô sẽ không vừa vặn đúng dịp không có chuẩn bị phải không?Nhan Tiểu Ngư tiếp thu toàn bộ tin tức trong mắt chú An, mặt mũi cô cứng đờ.Cô quay đầu nhìn thiếu gia nào đó với gương mặt đang đói không thể nhịn được ngồi trên ghế salon kia, thậm