Editor: hemaniko
Mình edit truyện này chỉ mục đích là rất thích truyện, xin mọi người đừng đặt nặng vấn đề bản quyền, Nếu không mình xin được drop và xóa để bảo vệ quyền bản quyền của bộ truyện ạ.
Tống Kiêu Kiêu cảm thấy ba năm sau trôi qua, cô vẫn mới có 26 tuổi. Thời hiện đại này con gái 26 tuổi chưa kết hôn cũng là bình thường, ba mẹ các cô cũng nguyện ý coi các cô ấy như cô gái ngây thơ chưa trưởng thành mà đối xử.
Cho dù Tấn Sóc Ngôn không cho cô bất cứ thứ gì, đến lúc đó cô cũng tìm được công việc phù hợp với mình.
Tống Kiêu Kiêu: "Suy nghĩ kỹ rồi."
Tấn Sóc Ngôn nghe vậy, liền thoải mái cầm bút trên bàn.
Nhìn thấy Tấn Sóc Ngôn cầm bút viết lưu loát, Tống Kiêu Kiêu nhịn không được thấp giọng nói.
"Tôi không cần tài sản của anh, nhưng mà nể mặt tôi chăm sóc An An về sau mà có thể không cắt đứt hết đường lui của tôi đi?"
Tấn Sóc Ngôn nghe vậy khóe miệng khẽ nhếch lên, trào phúng mà cười, hắn còn nghĩ người phụ nữ này có mặt mũi. Kết quả lại không cần mà nghĩ biện pháp khác muốn moi tiền chỗ hắn.
Tống Kiêu Kiêu nhìn con người nhắm mắt không muốn để ý tới mình của Tấn Sóc Ngôn, nhịn không được trừng mắt nhìn hắn.
(truyện được đăng tải ở truyenwiki1.com, hãy đọc ở truyenwiki1.com để ủng hộ mình)
Cô nghĩ thầm trong bụng: Nếu Là điều khoản đối với mình bất lợi, cô tuyệt đối không ký.
Nghĩ như vậy, Tống Kiêu Kiêu đứng lên, từ góc độ của cô phát hiện ra hàng lông mi dài của Tấn Sóc Ngôn. Trách không được lông mi của An An dài như vậy, thì ra là do gen tốt của ba.
Nghĩ như vậy, Tống Kiêu Kiêu lấy tay sờ sờ hai mắt của chính mình, lông mi cô cũng rất dài đó chứ.
Rất nhanh Tấn Sóc Ngôn đã viết xong hợp đồng, hắn đã rất lâu không viết nhiều chữ như vậy, một lần viết nhiều như vậy. Bình thường có cũng là ký mấy cái hợp đồng, không cần hắn phải nỗ lực sáng tác như vậy.
Viết xong một bản liền đưa qua cho Tống Kiêu Kiêu, còn mình thì lấy tờ khác viết bản thứ hai.
(chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com, hãy đọc ở truyenwiki1.com để ủng hộ mình)
Tay của Tấn Sóc Ngôn nhìn rất đẹp, các khớp xương rõ ràng, ngón tay thon dài mạnh mẽ. Bởi vì hắn còn nhỏ đã trải qua nhiều sóng gió nên lòng bàn tay đầy vết chai.
Trước kia nguyên chủ rất ghét bàn tay thô ráp của Tấn Sóc Ngôn, không giống với bàn tay trắng nõn mịn màn mà kéo đàn violon của mối tình đầu.
Thật ra Tống Kiêu Kiêu không hiểu nổi gu thẩm mĩ của nguyên chủ. Trong trí nhớ của nguyên chủ tay của mối tình đầu kia mềm yếu, trắng nõn giống y như tay của con gái, một chút cũng không giống bàn tay mạnh mẽ của đàn ông. Nếu không phải biết cái tay kia của đàn ông thì cô cũng nhằm với em gái nhà bên ấy chớ.
Nhìn bản hợp đồng trước mặt, Tống Kiêu Kiêu lướt sơ qua nội dung của bản hợp đồng, cô không ngờ rằng người đàn ông này tốt vô cùng.
Ít nhất là đối với nữ nhân ngu ngốc như nguyên chủ, cũng coi như là hết lòng hết dạ quan tâm.
Tấn Sóc Ngôn: " Chỉ cần trong ba năm cô có mặt, cô không được ngược đãi An An, không được cho tôi đội nón xanh, mỗi tháng tiền tiêu vặt tăng gấp đôi. Hằng năm tôi cũng sẽ cho cô một khoản tiền coi như là thù lao."
Tống Kiêu Kiêu đối với các kiểu chữ viết thì không để ý, nhưng thẩm mỹ cơ bản cô cũng có. Chữ viết tay của Tấn Sóc Ngôn cực kỳ đẹp, nếu không phải chứng kiến hắn viết tay từ đầu đến cuối cô còn tưởng hắn in bản hợp đồng này ra.
Cô tưởng rằng Tấn Soc Ngôn đưa ra rất nhiều yêu cầu cho cô, nhìn kỹ lại thì chỉ có ba cái.
Dùng ngôn ngữ ngắn gọn của Tống Kiêu Kiêu tổng kết lại là:
Thứ