Nói về việc lật lại chuyện cũ, sau khi Hạ Vân Tiệm tỉnh lại, sẽ luôn có cả tá chuyện chờ cô tính toán.Mà Dụ Tư Tình tính tình nhẫn nhục chịu đựng, chuyện cũ rất ít khi cô nhắc tới, nếu thật sự nói ra, điều khiến cô cảm thấy không thoải mái nhất chính là Ổ Thùy Khê trong khoảng thời gian vẫn luôn gần gũi bên cạnh Hạ Vân Tiệm giúp hồi phục thân thể.Loại chuyện này pha lẫn mùi giấm chua, Dụ Tư Tình không muốn thừa nhận với Hạ Vân Tiệm, chỉ có khi ở trên bàn ăn uống vài chén, ngấm hơi men, mới có thể lơ đãng hỏi ra nửa câu: “Đàm Loan và Ổ Thùy Khê đều là những phụ nữ quyến rũ, xem ra thẩm mỹ nhiều năm của anh vẫn không thay đổi…”Hạ Vân Tiệm ghé mắt nhìn cô.Dụ Tư Tình nói: “Lúc trước không phải anh rất thích Ô Thùy Khê hay sao.”“Không phải rất thích.” Hạ Vân Tiệm đưa ngón tay phủ lên mặt cô, đôi mắt ôn nhu kia có chút say rượu, nhìn người đối diện cũng chỉ thấy mơ hồ.
Dọc theo sườn mặt đi xuống, anh nói nhỏ: “Anh chưa hề chạm vào cô ta.”Một câu nói bất thình lình này, làm cho đầu óc đều tỉnh táo Dụ Tư Tình đến hai phần, trái tim giống như bị cái gì đó nắm chặt.Trên thực tế cô đã mặc định Hạ Vân Tiệm và Ổ Thùy Khê từng phát sinh quan hệ, nhưng càng không đề cập đến, nội tâm lại càng để ý muốn chết.
Mà giờ phút này nhân lúc hai người đều đang say rượu, bầu không khí vừa lúc thích hợp, lời lời nói của anh so với bình thường cũng tùy ý hơn không ít: “Lúc trước bởi vì một số nguyên nhân đặc biệt, anh để cô ta ở bên cạnh… Thừa nhận thích cô ta, tất cả đều là để nói cho cô của anh nghe.”Cho nên sau đó lúc Hạ Ngữ Liễu ngã ngựa, anh không chút lưu tình lập tức tiễn Ổ Thùy Khê ra cửa, mặc cho cô ta đau khổ cầu xin.Đầu Dụ Tư Tình có chút choáng váng, cố gắng sắp xếp lịa ngôn ngữ rồi mới mở miệng: “Anh thật sự là… Người đàn ông tàn nhẫn nhất trên đời này.”Hạ Vân Tiệm cúi đầu, ngược lại không bỏ qua cơ hội chiếm tiện nghi của cô, hơi thở ấm áp lướt qua vành tai: “Tư Tình, anh chỉ yêu mình em, không cần nghi ngờ tình yêu của anh dành cho em.”Lời ấu yếm cũng đã thốt ra, Dụ Tư Tình nhìn ánh mắt Hạ Vân Tiệm, mông lung, giống như có chứa nước, dần dần trở nên kiên định.“Lời này em tin.
Vân Tiệm, em muốn anh luôn khiến em tin tưởng suốt đời.”Cánh tay Hạ Vân Tiệm ôm chặt lấy cô, hơi nhướng mày: “Yên tâm, anh thành thật trung hậu như vậy, đời này cũng chỉ có một người phụ nữ là em.”Thành thật trung hậu bốn chữ này, may mà anh nói ra miệng cũng không chột dạ.Đầu ngón tay Dụ Tư Tình sửa sang lại cổ áo sơ mi của người đàn ông, nhẹ thở ra: “Nói xong rồi, đầu xuân năm mới anh hãy trở về công ty làm việc thật tốt.”“…” Khi nào mà đã nói xong rồi?Hạ Vân Tiệm: “Em vẫn là chỉ giúp em trai anh.”Dụ Tư Tình lười tiếp tục nói đến chuyện của Hạ gia, thân phận của cô cô nhận thức rất rõ ràng, không muốn nhớ thương những thứ khác, ở cạnh Cố Thanh Sương, tự nhiên cũng không có bất kỳ mâu thuẫn lợi ích nào, ở Hạ gia càng sẽ không vô duyên vô cớ lấy mình ra so sánh cao thấp với Cố Thanh Sương.Ở chung càng lâu, Dụ Tư Tình lại càng phát hiện Cố Thanh Sương dù là một chút dáng vẻ của nữ minh tinh cũng không có, tâm tư của cô ấy không có quanh co lòng vòng như cô nghĩ, khi có chuyện gì thì cảm xúc cô đều biểu lộ trên khuôn mặt tuyệt mỹ đó, muốn Hạ Tuy Trầm dỗ dành nhưng sẽ không giày vò người khác.Như vậy cũng làm cho Dụ Tư Tình thoải mái không ít, ở nhà cũ, cùng Cố Thanh Sương sống chung hay là quay lại chung cư ở kế nhà nhau cũng chẳng khác biệt mấy.Chỉ là có một số người thấy vậy, khó tránh khỏi sẽ lén lút đồn đoán.Ví dụ như thái độ cố ý thăm dò Cố Thanh Sương: “Nếu Vân Tiệm cưới cô Dụ kia vào cửa, cô ấy chính là đương gia chủ mẫu của Hạ gia, cô không đi hỏi một chút sao? ”Cố Thanh Sương thấy chả có vấn đề gì: “Thì cô ấy… là đương gia chủ mẫu nhưng cũng không phải phu nhân tộc trưởng, tôi quản cái này làm cái gì.”Vị phu nhân kia nghe thấy lời này, bị thái độ hời hợt của cô làm cho không nói nên lời, nửa ngày sau mới thốt ra được một câu: “Dụ Tư Tình có xuất thân không được tốt.”Cố Thanh Sương có chút buồn cười: “Nếu tình cảm có thể dùng tiền bạc lợi ích để cân nhắc, sẽ không được gọi là tình yêu nữa.
Huống chi chị ấy cũng không quá để ý tới Hạ gia, nói không chừng Dụ Tư Tình căn bản cũng không nguyện ý gả vào.”Cái gì gọi là không quá để ý đến Hạ gia!Vị phu nhân kia càng có ba phần bất lực, từ đáy lòng cảm thấy hai anh em họ Hạ này, chọn vợ đều là kiểu không biết tôn trọng trưởng bối chút nào.Nhưng cô ta không có cách nào với Cố Thanh Sương, dù sao Hạ Tuy Trầm vì để cưới cô, ngay cả giáo huấn tổ tiên cũng thay đổi, phóng mắt nhìn lại, ai còn dám khiến cô chịu ủy khuất?Mà Cố Thanh Sương lại càng không đặt chuyện này vào lòng, quay đầu liền quên không còn một mảnh, trong đêm đoàn viên đón Tết Nguyên Đán vẫn ở chung với Dụ Tư Tình như thường, cũng không vì nói chuyện riêng tư mà giương oai giễu võ với Dụ Tư Tình.Ăn cơm đoàn viên xong, còn có chuyện quan trọng là đón giao thừa.Bình thường đều là tộc trưởng đến, cho nên năm nay Hạ Tuy Trầm mang theo Cố Thanh Sương, cùng với Tiểu Lý Nhi, Dụ Gia Phan ở tiền sảnh uống trà hoa quế, bánh trôi điểm tâm ngọt đón giao thừa, về phần Hạ Vân Tiệm, đã sớm không thấy bóng dáng.Giờ phút này, Hạ Vân Tiệm đang đẩy một cánh cửa ra, đẩy Dụ Tư Tình vào trong, rồi đồng thời đóng lại, cúi đầu hôn xuống.Trong không gian khép kín mờ mịt, ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy rõ ràng, lúc đầu Dụ Tư Tình không đứng vững, giày cao gót trên chân bị hẫng một cái, rất nhanh bị cánh tay mạnh mẽ của anh đỡ lấy, đè ở trên một cái sô pha.Đầu ngón tay Dụ Tư Tình mò mẫm đến trên sô pha, bấm mạnh lên da thịt người đàn ông, trái tim run rẩy, ngẩng đầu, trên môi có độ ấm.“… Vân Tiệm.”“Sinh con gái cho anh được không?”Hạ Vân Tiệm kéo cà vạt áo sơ mi ra, ngay sau đó lại đến cúc áo, tất cả