Nhóm WeChat này bình thường rất ít khi hoạt động, hôm nay thì lại ngoại lệ, liên tục có vài tin nhắn bằng giọng nói xuất hiện… Mở ra, đều là tiếng thút thít của Tiểu Lý Nhi.
Người đầu tiên không nhịn được mà lên tiếng, chính là người nổi tiếng hiền lành trong vòng – Trình Thù: “@Hạ Tuy Trầm, cậu nuôi con trong nghèo khó, cũng không cần đến mức như vậy chứ!”Có người lên tiếng trước, tự nhiên những người còn lại cũng hóng chuyện theo:– “Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Hạ thị gần đây có khó khăn gì sao… Các huynh đệ ở đây có thể hỗ trợ cậu này.
”– “Đã có con thì không được để đứa nhỏ khóc, @Hạ Tuy Trầm, nếu cậu không nuôi nổi, đưa con gái tới nhà tôi nuôi cho, đảm bảo không để bé thiếu miếng cơm nào.
”– “Gần đây tôi có đầu tư một bộ phim mới, nữ chính mở màn nằm ở bệnh viện từ đầu đến cuối phim luôn, không mệt mỏi, @ Hạ Tuy Trầm, nếu không hay là cậu để cho vợ cậu diễn vai này đi… Thù lao của bộ phim tôi trả cho gấp đôi, tôi quay đầu một cái là có thể đổi nữ chính được thôi.
”Ở trong nhóm chat lướt màn hình trò chuyện mất nửa ngày, Hạ Tuy Trầm lúc này mới xuất hiện, chỉ gửi một dấu chấm: “.
”Có người không nói nên lời.
……Cố Thanh Sương vừa thay bộ trang phục cổ trang ra, vẫn chưa biết chuyện Tiểu Lý Nhi cầm điện thoại của cô khóc một trận rồi còn gửi tin nhắn inh tinh, lúc cô đẩy cửa ra, nhìn thấy bé con đang ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh ghế, trông thấy mẹ, cô bé liền rót một ly nước đưa tới, giọng điệu đau lòng nói: “Mẹ ơi, uống nước.
”Cố Thanh Sương ngồi xổm xuống để ngang tầm mắt với Tiểu Lý Nhi, phối hợp mà uống một ngụm nước, sau đó lại đưa tay ôm con gái vào lòng.
Mà ngón tay út của Tiểu Lý Nhi vẫn đặt ở bả vai của mẹ, nhẹ nhàng sờ sờ, cách một lớp quần áo, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ có đau không?”Hôm nay phân cảnh Cố Thanh Sương quay là bị phản diện bắt cóc, lại không dùng thế thân, lăn lộn trên mặt đất diễn đi diễn lại ba lần mới thông qua, đến nay bắp chân đều bầm tím không tan được, trong lúc vô tình cô bị Tiểu Lý Nhi nhìn thấy được, không nghĩ tiểu cô nương này đã ghi nhớ kĩ ở trong lòng.
Một câu mẹ có đau hay không, đã chạm trúng trái tim Cố Thanh Sương, đôi mắt cô dịu dàng: “Chúng ta về khách sạn đi, Tiểu Lý Nhi giúp mẹ thoa thuốc nhé, sẽ không đau nữa, được không?”Tiểu Lý Nhi gật gật đầu, cũng không dám để cho mẹ ôm, ngoan ngoãn túm lấy góc áo mẹ, tự mình đi.
Trở về khách sạn.
Cố Thanh Sương cởi giày cao gót và áo khoác ra, trước tiên cô ngồi ở ghế sô pha chuẩn bị gọi đồ ăn tối, vẫn như thường lệ chọn một nhà hàng quen thuộc đã lâu, vừa mới mở app ra, Tiểu Lý Nhi đã lạch bạch chạy tới, ngửa đầu nói: “Mẹ, con có thể cùng ăn một phần với mẹ được không?”Tiểu cô nương không ăn được ớt cay, Cố Thanh Sương đặc biệt định đặt một phần trẻ em cho con gái, hai mẹ con ăn phần riêng của từng người.
Thấy Tiểu Lý Nhi muốn cùng ăn với mình, Cố Thanh Sương đặt điện thoại xuống, ôn nhu nói: “Con không ăn được cay mà.
”“Con sẽ học cách ăn cay.
”Tiểu Lý Nhi tràn đầy chí khí nói thêm một câu: “… Con có thể xử lý được toàn bộ chai tương ớt!”“Phụt, con không sợ cay rồi biến thành cá đầu bút sao?” Cố Thanh Sương bị làm cho bật cười, nhưng cũng muốn thỏa mãn tâm nguyện nhỏ bé của con gái, liền gọi một phần thức ăn nhanh, cố ý ghi chú là không cay, thanh đạm một chút.
Ánh mắt Tiểu Lý Nhi liếc tới, còn muốn ở bên cạnh nói thêm: “Con chỉ ăn một miếng thôi, mẹ không cần gọi nhiều đâu.
”Đọc Full Tại Truyenfull.
vnCố Thanh Sương phát hiện ra rằng, hoá ra bảo bối nhà mình còn có tiềm năng cần kiệm giữ nhà, điể.m này, cũng không biết là giống với tính cách của ai, trong lúc chờ đồ ăn bên ngoài giao tới, Tiểu Lý Nhi ngồi trên chiếc thảm bên chân cô, xoè ngón tay nhỏ ra đếm: “Năm mới, bác bên Tạ gia sẽ cho con lì xì, bố nuôi Thù Thù cũng sẽ cho, còn có, còn có Đỗ Đỗ…”Cô bé đang tính toán xem mình sẽ có bao nhiêu phong lì xì màu đỏ có thể nhận được để nuôi sống bản thân.
Cố Thanh Sương nghe một hồi lâu, khuôn mặt xinh đẹp hiếm khi để lộ ra chút biểu cảm mờ mịt, cũng may lát sau, đồ ăn bên ngoài đã được đưa đến, cũng cắt đứt dòng suy nghĩ của Tiểu Lý Nhi.
Lúc ăn cơm, Tiểu Lý Nhi đã nói chỉ ăn một miếng, nên thật sự chỉ xúc một thìa ăn cơm, chia làm ba lần nhai, rồi lại ăn một chút thịt viên.
Khi Cố Thanh Sương muốn tiếp tục bón cho con ăn, cô bé rất rụt rè sờ sờ bụng nói: “Dạ dày của con là dạ dày của chim, nhỏ rồi.
”“……”Loại tình huống này thật sự rất hiếm thấy, thế nhưng Tiểu Lý Nhi không cho Cố Thanh Sương cơ hội hỏi, quay đầu liền chạy vào phòng ngủ chính, cửa không đóng, từ góc độ ngoài sô pha có thể nhìn thấy Tiểu Lý Nhi đang dừng lại bên cạnh chiếc vali, cơ thể nhỏ bé ngồi xổm xuống, có vẻ như là đang lật tìm hộp thuốc.
Xem ra, là không quên trên người mẹ còn có vết bầm tím chưa được bôi thuốc.
Cố Thanh Sương hơi khó hiểu, càng lo lắng có phải Tiểu Lý Nhi bị bệnh rồi hay không, mới không có khẩu vị mà ăn ít như vậy.
Bình thường cô bé có ăn ít như thế nào, cũng không đến mức một miếng cơm liền nói đã no rồi.
Nhưng sau khi thấy Tiểu Lý Nhi lôi hộp thuốc ra, lại lạch bạch chạy tới, thật sự không giống bộ dáng bị bệnh nên có.
“Mẹ… Mẹ ăn cơm trước đi, ăn xong con sẽ giúp mẹ bôi thuốc.
”Tiểu Lý Nhi ôm lấy hộp thuốc, ngồi xuống đất, ngửa đầu nhìn Cố Thanh Sương, màn đêm ngoài cửa sổ yên tĩnh, đèn cũng sáng lên, làm nổi bật đường nét khuôn mặt nghiêng nghiêng của Cố Thanh Sương, mơ hồ mang theo sự kinh diễm khó tả, lúc cô chậm rãi ăn cơm, nhìn rất đã mắt.
Tiểu Lý Nhi thân là fan hâm mộ trung thành số một với nhan sắc của Cố Thanh Sương, làm sao mà không ngắm mẹ cho được.
Đợi Cố Thanh Sương ăn xong phần cơm, cầm chiếc cốc lên uống một ngụm nước cho dễ tiêu, sau khi đặt lại vị trí cũ, chuông cửa liền vang lên…Cô đứng dậy đi ra mở cửa, nhìn thấy trên hành lang là Hạ Tuy Trầm trên người đang mặc một bộ âu phục màu xám đậm, thấy anh đột nhiên đến đây kiểm tra, cô có chút ngạc nhiên: “Sao anh lại tới đây?”Dù sao cũng là khách sạn của đoàn làm phim, đứng trước cửa rất dễ bị chụp lén.
Hạ Tuy Trầm cất bước tiến vào trước, việc đầu tiên là ôm eo cô, tầm mắt nhìn khắp người Cố Thanh Sương dò xét một lượt, ngay cả sợi tóc cũng nhìn qua một lần, sau đó mới mở miệng thấp giọng hỏi: “Hôm nay em quay phim bị thương sao?”Cố Thanh Sương chớp chớp mắt, lắc đầu, lại bổ sung thêm một chút: “Có một phân đoạn, bị dây thừng siết làm cho bầm tím…Nhưng không quá nghiêm trọng, gần đây không phải anh bận mấy chuyện từ thiện à, sao lại rảnh rỗi đến Hoành Điếm rồi?”Hạ Tuy Trầm thấy cô còn chưa biết chuyện gì, liền lấy điện thoại di động trong túi quần qua, mở tin nhắn trong nhóm WeChat cho cô xem.
Lúc Cố Thanh Sương đứng tại chỗ xem, Hạ Tuy Trầm đã cất bước đi về phía phòng khách, giờ phút này Tiểu Lý Nhi không biết đã trốn ở chỗ nào, tìm một lúc, mới phát hiện là đang ở phía sau chiếc rèm cửa sổ sát đất, không trốn được, nhanh chóng đã bị lộ tẩy.
Hạ Tuy Trầm đi qua, cố ý dùng ngữ điệu cực lãnh đạm nói: “Để bố tìm xem, cá mập con trốn ở đâu rồi…”“Ahaaaaaaa! Bố hư quá… Người ta không phải là cá “mập”!”Tiểu Lý Nhi ghét ba chữ cá mập con nhất, lập tức không giấu được, từ phía sau rèm cửa sổ đi ra, nhào tới trước ngực Hạ Tuy Trầm, dùng bàn tay nhỏ bé đánh vào bả vai bố: “Bố hư, hư!”Hạ Tuy Trầm ngồi xuống ôm lấy tiểu cô nương này, ngón tay dài xoa xoa khuôn mặt của cô bé.
Còn chưa nói gì, Cố Thanh Sương đã đi tới, khϊếp sợ gần chết, nhất thời cũng không biết nên dùng giọng điệu gì để nói: “Em còn đang thắc mắc… Sao tối nay con bé lại chỉ ăn có một miếng cơm, thì ra là sợ chúng ta không nuôi nổi con bé.
”Tiểu Lý Nhi hơi chột dạ, trốn vào lòng bố, đôi mắt đen nhánh xinh đẹp chớp chớp, bộ dạng vô cùng đáng thương.
Cố Thanh Sương không dám tức giận, chỉ nhẹ giọng hỏi cô bé: “Con có biết là con đã gửi tin nhắn nhầm nhóm không?”Tiểu Lý Nhi khẽ dạ một tiếng: “Lát sau con