Cuộc điện thoại thất tình của Giang Điểm Huỳnh gọi đến như một cuộc oanh tạc đòi mạng.Cố Thanh Sương đang ở khách sạn ký kết hợp đồng cho một bộ phim, cô nhìn thấy tên người gọi và giơ tay lên để Lạc Nguyên thay mình tiếp tục cuộc trò chuyện, cô đứng dậy đi ra ngoài ban công, cầm điện thoại lên tai nghe.Giây tiếp theo.Truyền đến giọng nói thất vọng lên án của Giang Điểm Huỳnh, vừa nghe đã biết cô ấy không thành công bắt lấy chân mệnh thiên tử rồi: “Bảo bối, mình ở biệt thự đã nhìn thấy Trình Thù cùng với vợ cũ của anh ấy ở trong cùng một phòng, tớ lại bị thất tình rồi.Dường như chỉ cần có Chung Đinh Nhược, anh giống như bị khóa chặt linh hồn của mình lại, không còn để ý đến những người phụ nữ khác.Điều này làm cho Giang Điểm Huỳnh cảm thấy vô cùng thất vọng, và cô ấy tức giận đến mức than vãn với Cố Thanh Sương gần nửa tiếng mà không thấy mệt.Đúng như dự đoán, Cố Thanh Sương mở môi và nói: “Chi bằng cậu hãy nghe lời tớ nói, trước tiên cậu hãy ở bên Trình Thù như một người bạn bình thường.
Tính cách anh ấy hiền lành và cổ hủ, trong chốc lát anh ấy chắc chắn sẽ không thể tiếp nhận được nhiệt huyết dâng trào của cậu đâu.”Giang Điểm Huỳnh trầm mặc vài giây, sau đó yếu ớt nói: “Vợ cũ của anh ấy hiện giờ đang nhìn chằm chằm vào anh ấy như hổ rình mồi kìa, làm bạn bình thường có chậm quá không?”“…”Đọc Full Tại Truyenfull.vnCố Thanh Sương đột nhiên phát hiện ra cô bạn thân của mình rất thích hợp làm bạn tốt với Hạ Tuy Trầm, về mặt tình cảm thì đều nôn nóng.
Một khắc cũng không chờ không được.“Điểm Điểm, cậu càng quấn lấy anh ấy chặt, anh ấy càng muốn tránh cậu.”“… Vậy được rồi, gần đây tớ sẽ tham gia một chương trình tạp kỹ về tình yêu, xem như là cho Trình Thù thời gian tiếp thu đi.”“Cậu đang theo đuổi một người đàn ông, lại tham gia cái show tình cảm là thế nào, siêu mẫu quốc tế giáng trần rồi à?”“Ai ya, tất cả chỉ là kịch bản mà, cũng không có vấn đề gì quá to tát đâu.
Người đại diện của tớ còn nghiêm khắc hơn đại diện của cậu nhiều.
Làm sao tớ dám chống lại chứ, sợ chưa phản đối xong đã bị bóp ch.ết rồi.”Cố Thanh Sương không còn gì để nói, mới thở dài lại nghe thấy Giang Điểm Huỳnh hỏi qua điện thoại: “tớ không có cơ hội để mặc bộ nội y tình thú màu đỏ đó.
Cậu muốn tớ tặng lại cho cậu không?”“…Tớ xin nhận tấm lòng này, nhưng gần đây công việc của tớ bận lắm, không có thời gian cho đàn ông đâu.”Sau khi cúp điện thoại.Cố Thanh Sương cúi đầu xem điện thoại, lại đúng lúc tình cờ nhận được lời mời kết bạn trên Wechat.Bức ảnh đại diện là bóng lưng của một người đàn mặc một chiếc áo vest khổng tước màu xanh lam, với chú thích: “Người đàn ông chọn giường cùng em trong viện điều dưỡng tư nhân ở New York.”Bệnh thần kinh.Cố Thanh Sương nhìn một cái thì biết ngay đó là Tạ Lâm, cô trực tiếp ấn từ chối.Ai ngờ, nghị lực điên cuồng của Tạ Lâm là không bỏ cuộc cho đến khi anh ta đạt được mục đích của mình, lại gửi lời mời kèm theo ghi chú: “Tôi sẽ nói cho em một bí mật, chấp nhận lời mời kết bạn của tôi đi.”Đầu ngón trắng nõn của Cố Thanh Sương dừng lại hai giây ở phía trên màn hình, ấn từ chối, cô bâng quơ nhắn lại một câu: “Nói như anh vậy thì quá tiện nghi rồi.”Tạ Lâm cứ liên tục quấn lấy làm phiền cô, tin nhắn xin thêm bạn tốt trên WeChat liên tục truyền đến: “Chậc chậc, gần đây Hạ gia đã chọn rất nhiều danh viện để kết thân với Hạ Tuy Trầm nha, tất cả đã xếp hàng cho đến khi cuối năm, sợ địa vị chính thất của em khó mà giữ được rồi.”Cố Thanh Sương trả lời: “Chỉ cái này?”Tạ Lâm: “Tối nay tôi gặp anh ta cùng ăn cơm với một người phụ nữ khác trong nhà hàng Tây, có ảnh chứng minh đấy, thêm tôi đi thì tôi gửi ảnh cho em.”Cố Thanh Sương đọc xong thì phớt lờ cái kẻ điên này, vẻ mặt bình thản cất điện thoại đi.Hợp đồng cho bộ phim đã được ký xong, đây là một bộ phim đô thị hồi hộp, trong đó cô đóng vai nữ hai là một sát thủ xinh đẹp lạnh lùng.
Nữ chính là ảnh hậu Dịch Tiểu Dung, hai người xem như trong khoảng thời gian ngắn lại hợp tác lần hai.Khi cô gia nhập tổ đã là vào cuối tháng, Dịch Tiểu Dung đã phát cho cả đoàn rất nhiều những túi trà với nhiều hương vị khác nhau, chuyện đối nhân xử thế này cô ấy đúng là làm rất tốt.Cố Thanh Sương cảm thấy việc mua quà quá phiền phức, vì vậy cô đã trực tiếp bảo Lạc Nguyên phát bao lì xì hộ mình.Tính tình cô lạnh lùng, không giỏi giao tiếp, suốt ngày ôm kịch bản nghiên cứu nhân vật, đừng nói đến việc rời Hoành Điếm để đi chơi mà ngay cả tổ quay cô cũng không rời một bước.Lạc Nguyên có chút tò mò: “Em với Hạ Tuy Trầm đã bao lâu không gặp nhau rồi? Chẳng lẽ là chia tay rồi?”Cố Thanh Sương mặc một bộ trang phục quay phim màu đen, mái tóc đen buộc cao, làn da trắng nõn, nhìn như một bông hoa hồng đen, nhàn nhã ngồi trên ghế bành nhìn anh một cái: “Em đang bận công việc, gặp Hạ Tuy Trầm làm cái gì.”“Không chia tay là được rồi, em cũng đừng thờ ơ với người ta quá.”Cố Thanh Sương cười nhẹ hai cái cho có lệ.Lúc này cách đó không xa có một trận náo nhiệt vang lên, chính là Dịch Tiểu Dung được *chúng tinh phủng nguyệt đi vào phòng hóa trang, cách một khoảng Lạc Nguyên nhướng mày nhìn cô ấy: “Có tin đồn, gần đây ảnh hậu Dịch đang kết giao với một doanh nhân giàu.
Tháng trước sinh nhật cô ấy, vị đó còn tặng hẳn một căn biệt thự.”*Chúng tinh phủng nguyệt – 众星捧月 – zhòng xīng pěng yuè (chữ trong Luận ngữ; phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ hâm mộ.Cố Thanh Sương mở miệng nói: “Nhìn có vẻ cao hơn điệu hơn rất nhiều so với lúc ở đoàn phim trước.”“Còn không phải à… Ảnh hậu Dịch đây là quyết tâm gả vào hào môn, cũng chưa từng có dự định che giấu tình yêu của mình.”Lạc Nguyên vừa mới nói chuyện bát quái với cô xong, vào buổi trưa, doanh nhân giàu có của Dịch Tiểu Dung đã gửi rất nhiều món tráng miệng và cà phê cho đoàn phim.
Sau đó một chiếc xe hơi giá ngàn vạn sang trọng cũng đi đến đón người.Siêu xe ngàn vạn!Đọc Full Tại Truyenfull.vnĐiều này đủ để kinh động cả đoàn phim, mọi người lén thảo luận riêng với nhau rất lâu.Nhưng Dịch Tiểu Dung không tiết lộ gì về doanh nhân giàu có đó, chỉ biết rằng người đó họ Cố, còn lại không nghe ngóng được gì nữa.Cố Thanh Sương không thích đồ ngọt quá ngấy nên đã giao hết phần việc của mình cho trợ lý, sau khi kết thúc một ngày quay chụp xong, cô trở về khách sạn đã được đoàn phim sắp xếp để nghỉ ngơi.Mười giờ đêm, cô ngủ say trên chiếc giường lớn êm ái và thoải mái, mơ màng tỉnh dậy, bỗng nhiên nhớ ra mình chưa gọi cho Hạ Tuy Trầm.Thế là cô lấy điện thoại ra mở loa ngoài, úp mặt vào gối, lặng lẽ chờ đợi.Điện thoại đổ chuông hơn 30 giây mới trả lời, giọng nói trầm thấp của Hạ Tuy Trầm truyền đến, hỏi cô có phải đang quay cảnh đêm không mà muộn như vậy mới gọi tới.Cố Thanh Sương bận rộn nên hay cáu kỉnh với anh, bình thường lúc đóng phim thì cô không nghe điện thoại của anh, quay xong rồi mới nhàn rỗi đi dỗ người.Đúng là cô đã quên mất, giọng nói mới tỉnh dậy mang chút làm nũng của cô vang lên: “Không đúng giờ gọi cho anh… chẳng phải vừa khéo cho anh thời gian đi hẹn hò sao.”Hạ Tuy Trầm cười nhẹ: “Em ghen à?”“Không có! Những cô danh viện mà cô anh tìm cho anh đó không đẹp bằng em, vậy tại sao em lại phải ghen tị chứ.” Đôi lông mi Cố Thanh Sương khép hờ, cô không bao giờ nhận hai từ “ghen tị” này, một lúc sau lầu bầu hỏi anh:”Đúng là vất vả cho Hạ tổng quá đi, công việc bận như vậy nhưng vẫn dành thời gian mỗi ngày để ăn tối dưới ánh nến với người đẹp, thương anh quá đi à.”Những tiểu thư thế gia đó, đều là Hạ Ngữ Liễu ngàn chọn vạn chọn mới tuyển ra được, có kiểu người phụ nữ của gia đình, có kiểu nữ cường nhân, nói chung kiểu người nào cũng có, điểm giống nhau là đều rất xinh đẹp, hoàn toàn theo thẩm mỹ của Hạ Tuy Trầm mà chọn.Hạ Tuy Trầm đương nhiên sẽ không chủ động gặp họ, vì vậy Hạ Ngữ Liễu đã thay đổi phương pháp là đưa một người đến ngồi với anh khi anh ở tiệc rượu xã giao.Chỉ cần chõ nào có mặt của anh, Hạ Ngữ Liễu liền đưa người tới.Còn quá đáng hơn nữa là khi đi nước ngoài công tác, nửa đêm canh ba Hạ Ngữ Liễu còn đem người tới phòng khách sạn của anh, không nói gì bỏ đi trước.Ở một nơi xa lạ, lại có một mỹ nhân nũng nịu bầu bạn, chắc chắn Hạ Tuy Trầm không thể thờ ơ lạnh nhạt.Đối với chuyện này Cố Thanh Sương hung tợn cảnh cáo Hạ Tuy Trầm: “Nếu anh dám để người phụ nữ đó chạm vào một ngón tay, em liền!”“Em liền làm gì?”Hạ Tuy Trầm tò mò không biết cô có thể ghen đến mức nào, giọng nói mang nồng đậm ý cười, gần như không thể che giấu được.Cố Thanh Sương nghiến răng nói: “Đem anh thiến đi, không thể để tiện nghi cho nữ nhân khác được.”Hạ Tuy Trầm ở đầu bên kia cười lên, rõ ràng truyền đến tai của Cố Thanh Sương, giống như có nhiệt độ, dọc theo vành tai của cô đi xuống, cả trái tim đều tê dại, một lúc sau, cô ngẩng đầu khỏi gối, đôi mắt đen nhánh ướŧ áŧ nhìn chằm chằm màn hình hiển thị cuộc gọi, nhỏ giọng hỏi: “Cái người phụ nữ được ném trong phòng của anh có đẹp không? “Tiếng cười của Hạ Tuy Trầm càng trầm thấp:” Rất xinh đẹp.
“Cố Thanh Sương nghe xong rất tức giận, cẩu nam nhân, càng tức giận giọng điệu càng ôn nhu nói: “Ồ, đẹp như thế nào vậy?Điện thoại có chút im lặng, Hạ Tuy Trầm dường như đang suy nghĩ, một lúc sau truyền đến giọng nói chậm rãi đầy ẩn ý: “Sườn mặt nhìn giống em, trên chóp mũi có một nốt ruồi nhỏ.”Cố Thanh Sương đưa tay lên sờ lên chiếc mũi xinh đẹp của mình, khẽ lẩm bẩm:” Ồ, phiên bản cấp thấp của em à.”Ngay cả khi Hạ Ngữ Liễu tìm vô số phụ nữ có vẻ ngoài giống Cố Thanh Sương cho Hạ Tuy Trầm, nhưng hơn một tháng, cũng không có tác dụng gì.Hạ Tuy Trầm đối với phụ nữ rất bắt bẻ, từ trước đến nay không phải loại người nào anh cũng đồng ý.Cúp điện thoại.Cố Thanh Sương đầu tóc rối bù trùm chăn, cuộc điện thoại với người đàn ông vẫn hiện lên trong đầu, cuối cùng cô