Đám cưới được chọn sẽ tổ chức vào đầu mùa thu, ngày 9 tháng 9, quá trình diễn ra rất suôn sẻ.Biệt thự tổ chức hôn lễ của Cố Thanh Sương được chọn ở Quan Sơn Ngự Phủ, nơi Hạ Tuy Trầm ở trước khi kết hôn.
Sáng sớm, khi cô còn đang ôm Tiểu Lý Nhi mềm mại ngủ say trên giường thì bị đội trang điểm chuyên nghiệp kéo dậy.May mắn là, làm nữ minh tinh vốn đã quen với việc tạo hình ba bốn tiếng đồng hồ.
Bầu trời ngoài cửa sổ vừa hửng sáng, không khí còn hơi se lạnh, cô ngồi trước bàn trang điểm, trên người mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa đỏ, uống nửa tách cà phê nóng để nâng cao tinh thần, thợ trang điểm bên cạnh không khỏi cảm thán thốt lên: “Tôi đã làm trong ngành này 20 năm rồi, Thanh Sương, cô thực sự là cô dâu xinh đẹp nhất mà tôi từng thấy… “Đêm qua Cố Thanh Sương ngủ sớm, làn da căng mọng và trắng mịn, không cần trang điểm quá nhiều, cũng không thấy một khuyết điểm nào.Đường nét khuôn mặt cô rất tinh xảo, thần thái thì khỏi phải bàn.Sau khi trang điểm xong, cô dâu trông rất rạng rỡ và tươi tắn.Thợ trang điểm khen ngợi cả tiếng đồng hồ, đến khi Giang Điểm Huỳnh bưng hai bát bánh trôi vào phòng, không nhịn được cười: “Bảo bối nhà chúng ta từ nhỏ đã xinh đẹp rồi, hôm nay càng nhìn càng thấy xinh, xem ra đêm tân hôn người nào đó không thể kiểm soát được rồi.”Tâm trạng Cố Thanh Sương đang vui vẻ nên tùy ý để họ trêu chọc, nhận lấy bát sứ trắng ăn gì đó để lót bụng.Còn Giang Điểm Huỳnh bước tới giường lớn, ôm lấy cực cưng đang gối đầu trên chiếc gối lớn màu trắng nhìn mẹ trang điểm, cũng đút cho bé ăn một chút.“Cậu ăn chưa?“Chưa … tớ có hơi buồn nôn.”Cố Thanh Sương vừa mới cắn một miếng bánh trôi mềm mại, nghe thấy câu này liền nhướng mi lên nhìn một cái, sau đó nói: “Điểm Điểm, không phải cậu có rồi đấy chứ?”Giang Điểm Huỳnh tiếp tục cười với cô: “Ừm, mới được một tháng.”Cố Thanh Sương ngạc nhiên đến mức suýt chút nữa không trang điểm nữa, ho khan hai tiếng, nhanh chóng cầm ly cà phê bên cạnh lên uống cạn, lại hỏi: “Trình Thù biết không?”“Tớ vẫn chưa nói với anh ấy … Chờ đến khi đám cưới của cậu kết thúc rồi nói sau.”Giang Điểm Huỳnh chỉ mới phát hiện ra hai ngày trước, với tính cách của cô phải rất vất vả mới nhịn được không công bố với mọi người, tất cả đều là vì muốn có thể chơi tận hứng trong hôn lễ của Cố Thanh Sương, nếu không, bị người đàn ông nào đó biết được, sợ rằng hoạt động tự do của cô sẽ bị hạn chế ngay tại chỗ.Không ngờ Cố Thanh Sương nghe vậy liền đặt bát sứ trắng xuống, đứng dậy đi vào phòng quần áo lấy ra một đôi giày bệt, bảo cô ấy thay vào: “Tại sao cậu không nói trước cho tớ biết?”“Mới một tháng, cũng không phải sắp sinh.”Giang Điểm Huỳnh không muốn thay giày cao gót, nhưng dưới sự đe dọa của cô dâu, cô chỉ có thể tuân theo sự sắp xếp: “Điểm Điểm, nếu cậu không đổi giày, tớ sẽ gọi cho Trình Thù ngay bây giờ và để anh ấy sát sao cậu 24/24 luôn.”Chuyện này có gì khác với việc vào tù đâu, Giang Điểm Huỳnh không khỏi hối hận vì đã quá nhanh mồm nhanh miệng nói sớm.Nhưng mang thai là chuyện vui, ngoài việc không khiến cô ấy mệt mỏi, Cố Thanh Sương chân thành chúc phúc cho cô ấy: “Chờ sau này khi cậu tổ chức hôn lễ, Tiểu Lý Nhi nhà tớ vừa vặn có thể làm hoa đồng rồi.”Hoa đồng trong đám cưới của Cố Thanh Sương là con gái của Tạ Lan Thâm và Khương Nại, đứa trẻ còn lại là Dụ Gia Phan, hai “tiểu gia hỏa” này cũng trạc tuổi nhau nên rất hợp.Cô dâu trang điểm xong, cũng đã hơn 10 giờ sáng.Đứng trước tấm gương rộng rãi cao từ trần đến sàn, Cố Thanh Sương lặng lẽ nhìn mình đang mặc chiếc váy cưới màu trắng, cô chợt nhớ ra một tuần trước, chiếc váy cưới cô chọn không phải là cái này, mà là đồ gia truyền của Phó Uyển Uyển đưa cho, là kiểu mũ phượng áo choàng phong cách truyền thống của Trung Quốc.Đêm đó, khi đứng trước gương đội chiếc mũ phượng diễm lệ đó, Cố Thanh Sương lại nhìn khuôn mặt giống hệt Phó Uyển Uyển của mình, trong lòng rất rối bời, cho đến khi Hạ Tuy Trầm bước vào phòng giang tay ra ôm cô từ phía sau, thấp giọng hỏi: “Em đang nghĩ gì vậy?”Cố Thanh Sương vẫn đang nhìn hình ảnh phản chiếu của tấm gương, một lúc sau, đầu ngón tay chạm vào tấm gương lạnh lẽo, tự vẽ theo đường nét của chính mình.Đôi môi ửng hồng của cô khẽ nhếch lên, nở một nụ cười rạng rỡ, chậm rãi quay người lại, khóe mắt hơi đỏ nhìn Hạ Tuy Trầm: “Em không muốn mặc cái này nữa … Anh, trong ngày cưới em muốn mặc bộ váy cưới do chính tay anh thiết kế.”Hạ Tuy Trầm không hỏi cô thêm nữa mà ôm cô dâu xinh đẹp của mình trao cho cô một nụ hôn dịu dàng chưa từng có trước gương.–Khi hôn lễ bắt đầu, Cố Thanh Sương đã từ chối các cuộc phỏng vấn của giới truyền thông, mời riêng mười phóng viên giải trí truyền thông đã theo dõi cô trong nhiều năm tham gia, thậm chí còn đặt riêng cho họ một bàn, điều này quả thực khiến cho nhóm phóng viên thụ sủng nhược kinh*.Thụ sủng nhược kinh*: Được sủng ái mà lo sợTrước đây, khi lén chụp ảnh đám cưới của các ngôi sao nữ, họ đều ngồi xổm trong góc, đây là lần đầu tiên được đãi ngộ như thế này.“Mà này, anh có mang theo tiền mừng không?”“…… Mang rồi, chút tấm lòng nho nhỏ này vẫn phải có, tôi dùng danh tiếng trong giới của mình thề sau này ai dám bôi đen Cố Thanh Sương, tôi sẽ là người đầu tiên phản đối, đây là nữ minh tinh lưu lượng bình dân trăm năm khó gặp đi? ““Đợi lát nữa tôi sẽ chụp nữ thần đẹp một chút, phải chụp lại nhan sắc tuyệt mỹ này.”“Mà này, cái bàn bên cạnh chúng ta… Tại sao lại có nhiều hòa thượng ngồi ở chỗ này, nhìn có chút quen mắt, đây không phải là từ chùa Nam Minh sao???”“Lần trước trên mạng, Cố Thanh Sương đích thân nói rằng cô ấy và Hạ Tuy Trầm đính ước ở chùa Nam Minh, vì vậy những vị sư này xem như là nhân chứng của tình yêu của họ, mau chụp một tấm đi.”“Còn có bàn bên cạnh bàn đó nữa, tại sao lại có một người phụ nữ và một đứa trẻ ngồi ở đó?”…Chiếc bàn được mấy phóng viên giải trí nghi hoặc kia là Phó Uyển Uyển đang ngồi, bà không bảo Cố Thanh Sương sắp xếp ngồi bàn chủ chính, mà chọn một chỗ gần với lễ đài, ánh sáng không rõ khiến nhiều người không quá chú ý.Mà Phó Uyển Uyển đang ôm Tiểu Lý Nhi, có lẽ do cách một thế hệ mà bà rất ôn nhu đút cho bé ăn.Tiểu Lý Nhi cũng thích bà ngoại của mình, thỉnh thoảng dùng lòng bàn tay chạm vào mặt bà, giống như thường ngày sờ sờ mẹ mình, tò mò tại sao họ đều đẹp như vậy, đôi mắt to tròn đen láy nhìn cực kỳ mềm mại.Khi Phó Uyển Uyển nhìn thấy đứa bé này, lúc đầu bà ấy có chút sững sờ, rất giống với Cố Thanh Sương khi còn nhỏ.Tính cách rất yên tĩnh không sợ người lạ, không giống như Cố Thanh Sương thích ồn ào từ nhỏ.Ngay từ khi hôn lễ bắt đầu, Phó Uyển Uyển đã ở trong trạng thái ở ẩn, nhưng khách đến tham dự đều không nhận ra thiếu vắng người quan trọng này, nguyên nhân rất đơn giản, Thẩm Dục mang theo Thẩm Tinh Độ đến đây.Thẩm Dục vừa ra tay là đã ném một chiếc du thuyền tư nhân trị giá 130 triệu, tặng nó cho Cố Thanh Sương như một món quà tân hôn, một thân mặc tây trang màu xanh ngọc nổi bật với chiếc nơ đen, cứ như vậy toàn bộ hành trình đều đứng bên cạnh Hạ Tuy Trầm, rất khó để không thu hút sự chú ý.Ông ấy không xưng là ông chủ công ty của Cố Thanh Sương, mà khi gặp người liền nói mình là cha dượng.Mà chức cha dượng cũ này, đánh chết ông cũng không nhắc đến.Bố vợ thực sự Cố Văn Hàn cũng đến dự đám cưới, ông thay mặt gia đình họ Cố nhưng không có chỗ cho ông trên bàn chính của đám cưới, khi tổ chức, ông chỉ có thể ngồi ở một góc nhỏ và nhìn thấy Thẩm Dục như một con bướm sặc sỡ nghênh ngang rêu rao khắp nơi.Cố Văn Hàn bị tức giận mà suýt lên cơn huyết áp, ngay lập tức bị bạn của Hạ Tuy Trầm giữ lại.Giọng nói Trình Thù rõ ràng, thái độ không làm người khác khó chịu: “Cố tổng, Hạ Tuy Trầm đã dành hai năm để chuẩn bị một đám cưới hoành tráng cho em dâu.
Hôm nay là ngày trọng đại của họ, nếu ai đó náo loạn …Tôi sợ rằng mọi người khó có thể gánh được hậu quả.”Những lời này, chỉ thiếu điều nói thẳng với Cố Văn Hàn rằng để ông tham gia hôn lễ là đã là phá lệ lắm rồi, đừng làm trò quỷ, nếu ông làm đám cưới rối tung lên thì xem xem Hạ Tuy Trầm có còn nhận bố vợ chính quy này của hay không.Dù sao, có rất nhiều người muốn xếp hàng muốn làm cha vợ, có thể thay thế bất cứ lúc nào.Cố Văn Hàn tức giận bị những lời này đè nén trở về nên chỉ có thể tiếp tục trốn trong góc, trên khán đài Chử Tam Nghiên thay thế vị trí của người cha, dắt Cố Thanh Sương mặc váy cưới màu trắng, từng bước một đến trước mặt Hạ Tuy Trầm.Tiếng ồn ào và những lời chúc tụng xung quanh trở nên hư ảo, phảng phất như thế giới này chỉ tồn tại hai người bọn họ.Cố Thanh Sương không muốn rơi nước mắt, nhưng lông mi của cô đã bị nước mắt làm mờ đi nhiều lần, cố gắng nhìn rõ khuôn mặt đẹp trai của Hạ Tuy Trầm, mà anh, đôi mắt thâm sâu được chiếu sáng bởi ánh đèn rực rỡ lặng lẽ phản chiếu bóng dáng xinh đẹp của cô.“… Em có thích đám cưới mà anh tổ chức cho em không?”“Rất thích.”Khi người đàn ông cúi đầu tiến lại gần, Cố Thanh Sương gần như thì thầm trên đôi môi mỏng của anh, mọi người có mặt trên khán đài chứng kiến, âm thanh hơi run rẩy, chỉ nói những lời âu yếm cho Hạ Tuy Trầm nghe: “Chính là thích anh đó.”Giây tiếp theo.Trong lúc người chứng hôn nói Hạ Tuy Trầm có thể hôn cô dâu của mình, anh đã nhẹ nhàng vòng tay qua eo cô, hôn cô một cách thành kính.Tất cả tình cảm được chôn sâu trong nụ hôn này, môi răng quấn quýt.…Cảnh hôn trên sân khấu được phóng viên chụp lại ở góc nghiêng hoàn hảo.Tối đó #Cố Thanh Sương tổ chức hôn lễ#, Ông chủ đã ở ẩn của Hạ thị chi 600 triệu để tổ chức đám cưới cổ tích thế kỷ cho vợ yêu#, #Váy cưới của Hạ Tuy Trầm đều nhanh chóng leo lên top 5 hot search, được toàn mạng chuyển tiếp thảo luận điên cuồng.“Cứu mạng vớiii… Đám cưới cổ tích thế kỷ!! Đây là anh trai thần tiên gì vậy!”“Cố Thanh Sương lần đầu tiên mặc váy cưới trước công chúng, vóc dáng quá chuẩn.
Ai bảo rằng cô ấy tăng cân khi nghỉ ngơi dưỡng sức? Da thịt này đều nảy nở đúng chỗ, hâm mộ đến khóc.”“Quả nhiên những người có giá trị nhan sắc cao ôm hôn chính là cảnh đẹp ý vui mà.
Tôi đã chụp ảnh màn hình, tôi phải dùng nó làm màn hình nền điện thoại di động, mỗi ngày đều phải ngắm cái nhan sắc này nha!”“… Chỉ có tôi là người duy nhất phát hiện ra rằng Thẩm Dục ở độ tuổi này còn ăn mặc lòe loẹt đi theo chú rể suốt thời gian tổ chức hôn lễ sao? Bảy trong số chín bức ảnh cưới được chính thức công bố có thể thấy người đàn ông này luôn cầm một chiếc cốc trong tay đứng bên cạnh Hạ Tuy Trầm.”“Mẹ nó, ai có thể nói với Thẩm Dục rằng ông đã cướp ánh đèn sân khấu của chú rể không, màu xanh ngọc không hợp với hình tượng cứng cỏi của ông ấy đâu!”“Hahahaha, tôi nhìn thấy bức ảnh Thẩm Tinh Độ đang trợn mắt nhìn bố ruột của mình, đỉnh lưu đang rất ghét bỏ đó nha.”“Chờ đã … tại sao tôi lại nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy tím đang ngồi trên chiếc bàn không có ai kia?”Khi cư dân mạng chú ý đến sự tồn tại của Phó Uyển Uyển, đám cưới đã kết thúc, toàn bộ thức ăn của bàn tiệc trống không kia cũng bị người phục vụ dọn đi.
Như muốn xóa sạch mọi dấu vết về Phó Uyển Uyển, không còn tồn tại nữa.Bà ấy ôm Tiểu Lý Nhi đang ngủ say trên tay đứng trong thang máy đi xuống, bà vừa mở cửa bước ra đã thấy Thẩm Dục đang đứng bên ngoài, định châm một điếu thuốc để trấn tĩnh lại, nhưng không ngờ, ông lại thấy Phó Uyển Uyển xuất hiện trước mặt.Phản ứng đầu tiên của Thẩm Dục là dập tắt điếu thuốc, khuôn mặt cứng rắn bị ánh đèn vàng mờ mờ làm mờ đi, nhưng có thể thấy rõ nụ cười đắc ý của ông: “Còn chưa đến phần cô dâu kính rượu đâu, bà