"Nhan Tiêu, ngươi không phải thực sẽ tự mình phục vụ cho hắn?"
Lạc Tử Tịch không thoải mái, trong lòng thập phần không thoải mái, tay nghề Nhan Tiêu nàng rất rõ ràng, đặt ở trên người thì đúng là một loại hưởng thụ. Nàng không dám tưởng tượng tay Nhan Tiêu đặt tại trên người Lăng Dịch Hằng sẽ là bộ dáng gì. Tuy rằng nàng cảm thấy mình càng ngày càng bá đạo, nhưng nàng lại không thể khống chế được chính mình, nàng không thể không thừa nhận dục vọng chiếm giữ đối với Nhan Tiêu của nàng rất mãnh liệt. Tất cả của Nhan Tiêu đều thuộc về nàng, bao gồm cả sự phục vụ của Nhan Tiêu.
"Lạc Tử Tịch, ngươi đang ghen sao?"
Nhan Tiêu cười, cười đến phá lệ quyến rũ, hiện tại Lạc Tử Tịch càng sinh khí nàng lại càng vui vẻ. Đem Lạc Tử Tịch trở về từ bên người Lăng Dịch Hằng, Lạc Tử Tịch vẫn không nhìn đến mặt nàng, rốt cuộc trước khi ngủ vẫn không nhịn được, đem nàng đặt ở trên giường, dường như nàng có cảm giác muốn chỉnh nàng.
"Ta chính là ghen tị, làm sao? Ngươi có ý kiến?"
Lạc Tử Tịch nhìn xuống Nhan Tiêu.
Lạc Tử Tịch thoải mái thừa nhận chính mình ghen tị, trước kia nàng cùng Nhan Tiêu không có quan hệ gì, Nhan Tiêu làm gì đều không liên quan đến nàng. Nhưng hiện tại là bất đồng, Nhan Tiêu là tình nhân của nàng, thuộc về nàng, cho nên hiện tại Nhan Tiêu làm gì đều có liên quan rất lớn với nàng. Đặt biệt vấn đề tiếp xúc với nam giới, vô cùng vô cùng liên quan đến nàng!
"Không có, tuyệt đối không có. Lạc Tử Tịch, ngươi không phải đang để ý ta phục vụ cho người khác đi?"
Nhan Tiêu thu lại tươi cười, im lặng nhìn Lạc Tử Tịch, nàng muốn biết Lạc Tử Tịch có phải hay không thật sự toàn tâm toàn ý nghĩ đến nàng.
"Phải. Ngươi là của ta."
Lạc Tử Tịch trả lời khẳng định.
Trên mặt Nhan Tiêu nháy mắt lại tràn đầy vui vẻ, nói:
"Lạc Tử Tịch, đời này Nhan Tiêu ta chưa massage quá hai người, một là đạo sư dạy nghề cho ta, một là Lạc Tử Tịch. Ta vừa sinh ra đã là Nhan gia đại tiểu thư, còn ai có thể khiến cho Nhan gia đại tiểu thư phải phục vụ? Bất quá, trước kia có một người dám gọi Nhan Tiêu đi phục vụ..."
Nhan Tiêu đột nhiên nhớ tới thời điểm Lạc Tử Tịch đến điếm nàng phục vụ, chỉ tên nói họ kêu nàng phục vụ cho mình, khi đó thiếu chút nữa nàng đem nhân viên tiền sảnh bổ đôi. Bất quá cũng bởi vì có điện thoại của nhân viên tiền sảnh mới có nàng cùng Lạc Tử Tịch hôm nay, ân, nàng hẳn là nên trở về cấp thêm tiền lương cho nhân viên tiền sảnh mới đúng.
Bị Nhan Tiêu nói như vậy Lạc Tử Tịch cũng nghĩ tới sự tình trước kia, trên mặt hơi hơi co rút. Khi đó nàng đâu biết Nhan Tiêu chính là tổng giám đốc? Nàng cứ nghĩ Nhan Tiêu là kỹ sư cho nên mới tìm đến nàng. Bất quá lời Nhan Tiêu nói khiến nàng an tâm, phải nha, ai có thể khiến cho Nhan gia đại tiểu thư phục vụ cho đâu? Trừ bỏ Lạc Tử Tịch nàng. Cảm thấy Nhan Tiêu đối với Lạc Tử Tịch nàng bất đồng. Trong lòng thoải mái hơn.
"Vậy ngươi còn nói với hắn ngươi tự mình phục vụ cho hắn, muốn làm cho ta sinh khí có đúng hay không?"
Lạc Tử Tịch cảm thấy Nhan Tiêu chính là cố ý, cố ý trước mặt nàng nói muốn phục vụ Lăng Dịch Hằng, khiến cho trong lòng nàng không thoải mái. Tốt lắm, trong lòng nàng quả thật không thoải mái, thực không thoải mái, hận không thể đem Nhan Tiêu đá xuống giường.
"Ta chỉ nói mà thôi, liền để hắn chờ cũng không được đến lượt ta phục vụ cho hắn. Ngoan, ta sai lầm rồi được không, đừng tức giận được không, ta không di chuyển, để ngươi phạt, được không?"
Nhan Tiêu nhu thuận đem quyền chủ động đưa ra. Kỳ thật nàng cũng luyến tiếc khiến Lạc Tử Tịch sinh khí. Nàng cảm thấy nàng nên chủ động nằm giống vầy thì tốt hơn, để cho Lạc Tử Tịch đánh lên người nàng, Lạc Tử Tịch tất nhiên không thể rối rắm.
"Đây là chính ngươi nói."
Khóe miệng Lạc Tử Tịch kéo ra một nụ cười quỷ dị. Nhìn thấy, Nhan Tiêu rùng mình một trận, lập tức kinh ngạc chính mình bị lừa.
Lạc Tử Tịch sao có thể dễ dàng sinh khí như vậy, tất cả đều là diễn trò. Nàng còn không rõ Nhan Tiêu sao, nàng sao có khả năng đi phục vụ cho người khác? Nhưng đây là Lăng Dịch Hằng. Lạc Tử Tịch chính là muốn ép nàng ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, ngoan ngoãn nằm xuống mà thôi. Phỏng chừng là Lạc Tử Tịch xem nàng diễn trò cùng Lăng Dịch Hằng nhiệt liệt như vậy, cho nên trở về cũng diễn lại cho nàng xem, Ách... Nhan Tiêu không khỏi hút một ngụm khí lạnh.
Buổi sáng ngày hôm sau vẫn như trước là Nhan Tiêu rời giường làm bữa sáng cho Lạc Tử Tịch, sau đó Nhan Tiêu đưa nàng đi làm, lúc trở về nàng với Nhan Tiêu đi cùng một xe, không có đem xe mình ra. Nhan Tiêu đưa nàng đến công ty sau đó mới trở về đi làm. Giữa trưa Nhan Tiêu lại chạy đến công ty mang nàng đi ăn cơm. Cả ngày, thật sự rất mau, tới khi chạng vạng Nhan Tiêu lại đưa nàng vào trong điếm của mình, Lạc Tử Tịch biết, Nhan Tiêu muốn cho nàng xem cái này.
Nhan Tiêu kéo Lạc Tử Tịch đi tới một cái phòng vip, gõ gõ một chút cũng không đợi mà trực tiếp đẩy cửa đi vào, còn cố ý lớn tiếng hô:
"Lăng Dịch Hằng, ta đến đây, ngươi xem ta còn đem ai đến cho ngươi."
Nàng đáp ứng phục vụ cho Lăng Dịch Hằng vậy nên đến "Phục vụ" cho hắn.
Sau khi trở về một lát Lăng Dịch Hằng đến điếm của Nhan Tiêu, lúc này Nhan Tiêu sớm đã an bày tốt, để cho người ta dẫn Lăng Dịch Hằng tới khách phòng chờ trước, nàng sớm đi rước Lạc Tử Tịch. Bây giờ nàng đem Lạc Tử Tịch trở lại, trong khách phòng cũng có thể đang trình diễn kích tình đi?
Lăng Dịch Hằng nghe tiếng hồi đầu, ngay ngẩn cả người, không chỉ có một mình Nhan Tiêu xuất hiện ở cửa, còn có Lạc Tử Tịch, mà hắn đây? Chính là đang quỳ gối trên giường, hai tay ôm một nữ nhân xích lõa, còn đang vận động như động cơ, mà chính hắn cũng là xích lõa như vậy. Một khắc kia Nhan Tiêu mở cửa, này nọ của hắn còn tại trong thân thể nữ nhân kia, lúc này, hắn thực muốn quên đi.
Hai nữ nhân ở cửa đem một màn này đều thu hết vào đáy mắt, Lạc Tử Tịch im lặng bình tĩnh nhìn Lăng Dịch Hằng liếc mắt một cái, gì cũng không nói liền xoay người bước đi. Nhan Tiêu nhún vai, sau đó cũng xoay người đóng cửa.
Một khắc khi cánh cửa vừa đóng, Lăng Dịch Hằng cảm thấy tận thế đến nơi rồi, cả người đều yếu xuống, Lạc Tử Tịch với Nhan Tiêu như thế nào lại tới từ phía sau? Nguyên bản mồ hôi Lăng Dịch Hằng còn nóng khi đang vận động, nháy mắt mồ hôi lạnh đã thay thế, hắn đẩy nữ nhân trên giường ra, ngồi trên giường mà không biết làm sao.
Nguyên