Lâm Hàm Phú không nghĩ tới Lạc Tử Tịch lại đột nhiên nhanh như vậy hỏi ý một người? Nơi này còn có khách mời để nàng hỏi sao? Nàng bây giờ làm gì tìm được cứu binh? Công ty cơ bản đã bị hắn mua chuộc, người công ty bây giờ có ai dám đứng về phía nàng? Lâm Hàm Phú rất hứng thú hỏi:
"Ai?"
"Ta, Nhan Tiêu."
Lúc này Nhan tiêu từ bên ngoài đi vào, trực tiếp tiếp lời Lâm Hàm Phú, mà phía sau nàng còn dẫn theo một đám người, trong đó có Triệu đội trưởng, còn có Hàn Dĩ Nặc. Nhan Tiêu Trực tiếp xuyên qua đám người đi tới bên cạnh Lạc Tử Tịch, kín đáo nắm tay đưa tình với Lạc Tử Tịch, cười Nhìn Lạc Tử Tịch. Vẫn còn tốt, không có tới chậm.
"Ngươi đến rồi."
Lạc Tử Tịch nhìn Nhan Tiêu, trái tim cuộn trào các loại tâm tình thế nhưng chỉ có thể hóa thành ba chữ, Nhan Tiêu tới đúng lúc. Câu nói kia tiếp được cũng rất đúng lúc, có Nhan Tiêu ở đây Lạc Tử Tịch cảm thấy mình chỉ cần ở lại xem cuộc vui. Nhan Tiêu ra mặt, nàng làm khán giả. Lạc Tử Tịch cảm thấy gần đây nàng luôn là nhân vật chính có chút buồn chán.
"Xin lỗi, ta tới chậm."
Nhan tiêu mang theo vài phần ái náy nói ra. Mặc dù coi như nàng tới đúng lúc nhưng nàng biết nàng vẫn đến chậm, nàng để một mình Lạc Tử Tịch đối mặt một đám lang sói, là nàng không tốt. nếu như Lạc Tử Tịch không đủ trấn định, không đủ thong dong cũng bọn họ dây dưa kéo dài tới bây giờ, nếu như Lạc Tử Tịch gặp phải chuyện gì đó nàng nhất định hận chết chính mình. Cũng may, Lạc Tử Tịch hết thảy đều bình an, bình yên vô sự ngồi trước mặt nàng.
Đám người trong phòng làm việc một khắc khi thấy Nhan Tiêu đều bị chấn kinh. Rõ ràng trước khi tiến vào đây đã đến bệnh viện xác nhận một hồi, rõ ràng Nhan Tiêu kia vẫn còn hôn mê bất tỉnh, vì sao lúc này lại xuất hiện ở đây? Kinh hãi, trừ kinh hãi ra không tìm được vẻ mặt nào để diễn tả bọn họ.
Nhan Tiêu lướt sơ tất cả bọn họ, nhìn thấy những tấm ảnh trên bàn làm việc, cầm lấy nhìn một chút sau đó mỉm cười hỏi:
"Ồ, Lạc Tử Tịch, ngươi khi nào tìm người chụp những tấm ảnh này? Góc độ thật tốt, rất chuyên nghiệp đấy."
"Đúng nha, ta cũng thấy chụp thật chuyên nghiệp, ngươi có muốn mời mấy nhiếp ảnh gia này chụp ảnh không? Có điều ta lại không biết cách liên lạc mấy nhiếp ảnh gia này. Nếu như ngươi muốn có thể hỏi Lâm phó tổng với Lâm quản lý một chút, còn có mấy vị phía sau bọn họ, chắc là đều biết."
Lạc Tử Tịch có ý vị khác liếc nhìn về phía cha con họ Lâm.
"Nhan tổng, gần đây trong công ty lời đồn nổi lên bốn phía, nói Lạc tổng cùng chồng trước của nàng lui tới mật thiết, bây giờ có ảnh chụp chứng thực, chúng ta hoài nghi Lạc tổng có mục đích khác với ngài. Sau khi ngài xảy ra chuyện chúng ta vẫn luôn lo lắng, ngài hôn mê bất tỉnh, Lạc tổng lại đột nhiên xuất hiện tiếp quản công ty, tuy rằng nàng nói là hôn thê của ngài thế nhưng chúng ta vẫn có hoài nghi. Chúng ta không thể để cho công ty rơi vào trong tay một người không rõ lai lịch. Nhan tổng, ngài tỉnh lại thật sự quá tốt. Chồng trước Lạc tổng ở ngay đây, ngài có thể tự mình hỏi quan hệ giữa Lạc tổng với hắn."
Lâm Kiệt Dịch từ trong khiếp sợ khôi phục lại. Nhan Tiêu xuất hiện ngoài ý liệu của hắn nhưng mà hắn vẫn nhanh phản ứng lại.
"Nga, cảm tạ Lâm quản lý quan tâm. Lời đồn là thật sao? Lời đồn không phải từ chỗ Lâm quản lý ngươi truyền tới sao? Sao lại biến thành nghe nói rồi?"
Vẻ mặt Nhan Tiêu trong nháy mắt lạnh lùng đi, nàng nhìn thấy Lâm Kiệt Dịch bởi vì nàng mà kinh ngạc lần thứ hai, trong lòng cười lạnh.
Không chờ Lâm Kiệt Dịch khoác lác liền tiếp tục mở miệng nói:
"Tử Tịch có phải hôn thê của ta hay không ta nghĩ đã có rất nhiều người nói với ngươi rồi? Gia gia nãi nãi ta không có nói cho ngươi biết sao? Nhan Lạc không nói cho ngươi biết sao? Những tấm ảnh này của Lâm quản lý không phải bằng chứng nói Tử Tịch Tiếp cận ta có mục đích khác để nàng mất đi lòng người sao? Không phải dùng mấy tấm ảnh này công khai ra khiến Tử Tịch không chịu nổi áp lực dư luận ở công ty, tứ cố vô thân sao? Không phải muốn dùng mấy tấm ảnh này để đổi lấy cổ phần trong tay nàng sao? Hay do dư luận ảnh chụp không lớn, nếu có Lăng tiên sinh ở đây, chỉ cần Lăng tiên sinh thừa nhận quan hệ với Tử Tịch, Tử Tịch trăm miệng cũng không thể bào chữa, mà tội danh các ngươi đặt lên người nàng liền tự nhiên thành lập. ở công ty, thời điểm người Nhan gia không tín nhiệm liền suy đoán dư luận đối xử với Tử Tịch, Tử Tịch đương nhiên không ở lại Nhan thị được, cho dù hiện tại trên tay nàng có nhiều cổ phần hơn so với các ngươi, nhưng mà vẫn bị các ngươi lấy mất quyền lợi, phải không? Lâm phó tổng, Lâm quản lý, các ngươi nói, ta nói có đúng hay không?"
Nhan Tiêu nói xong không khỏi cười lạnh. Lời đồn trong công ty đối với Lạc Tử Tịch nàng đã sớm biết.
"Nhan tổng, ngài không có chứng cứ, không thể nói lung tung." Lâm Kiệt Dịch ngụy biện.
"Haha, buồn cười, ngươi cũng biết không có chứng cứ mấy từ này nha. Các ngươi đẩy tội danh lên người Tử Tịch thì có bằng có chứng? Lâm quản lý, ngươi muốn ta hỏi Lăng tiên sinh cái gì? hắn là chồng trước Tử Tịch ta đã biết, hắn cùng Tử Tịch lui tới thân mật? Ngươi tự mình đi hỏi hắn, hắn có phải cùng Tử Tịch lui tới thân mật hay không? Dựa vào mấy tấm ảnh này sao? Lâm quản lý, bây giờ ngươi có thể hỏi Lăng tiên sinh một chút, xem hắn có dám nói hắn cùng Tử Tịch có quan hệ thân mật đặc thù không? Haha, Lâm quản lý, ngươi ấu trĩ cũng phải có mức độ, chớ đem tất cả cho là chuyện đương nhiên. Hơn nữa bây giờ ta bình yên xuất hiện, có phải những lời đồn kia liền tự sụp đổ không? Dù sao lời đồn chính là lời đồn, cứ vậy không đỡ nổi một đòn. Lâm quản lý, ta nói không sai chứ?"
Ánh mắt lạnh lùng của Nhan Tiêu trực tiếp thu lấy mỗi người ở đây, trong nháy mắt bọn họ đều bị ánh mắt Nhan Tiêu làm cho khiếp sợ, trong lòng mờ ám sớm đã đổ mồ hôi liên tục.
Lâm Kiệt Dịch có chút kinh hoảng nhìn Nhan Tiêu, nếu như Nhan Tiêu không xuất hiện hắn đã có thể bức Lạc Tử Tịch giao ra đại quyền. Thế nhưng Nhan Tiêu xuất hiện, hết thảy đều thành kết cục thất