“Ha ha…” Hắn lạnh như băng, nụ cười hiện trên khuôn mặt tuần mĩ có nét đau thương nhưng biến mất rất nhanh không thể bắt kịp: “Xem ra thật tội nghiệp cho cô? Bắt cô phải ở cùng một chỗ với người cô không thích là tôi đây thì thật quá thiệt thòi đúng không? Là tôi bắt cô phải chia tay với Lương Bân, không cho phép cô cùng hắn song túc song phi ở cùng một chỗ, cô cảm thất tôi thật đê tiện đúng không?”
Tiểu Ngưng không có trả lời, cũng không biết phải đáp trả lại lời nói của hắn. Hắn đúng thật sự là rất đê tiện, sao hắn có thể độc ác đi hủy hoại tiền đồ của một người đàn ông tốt như Lương Bân.
Nhìn cô cam chịu, trái tim Đường Hạo giống như đang bị dao găm vào đến tận chuôi, lại bị dội thêm sương muối.
Cô đang muốn nói cho hắn biết là cô thích Lương Bân sao?
Tốt, rất tốt. Cô thích thì cứ thích đi. Cô yêu người đàn ông kia đến thế nào thì thân thể cô vẫn phải hầu hạ dười thân hắn, hắn không giành được lòng cô thì hắn cũng giành được thân thể của cô.
Hắn buông cổ tay cô ra, đi đến bàn làm việc. Cầm một văn kiện ném thẳng vào mặt cô: “Xem đi! Đây là hợp đồng dành cho cô, nếu không có vần đề gì thì hãy kí tên vào!”
Tiểu Ngưng không rảnh để xoa dịu đau đớn trên khuôn mặt, cô nắm lấy tờ giấy văn kiện kia, nhìn thẳng vào những dòng chữ màu đen trên đó.
Chỉ thấy rõ trên tờ giấy trắng tinh có đề chữ “Hợp đồng” nổi bật, dưới nó là một loạt các điều khoản.
Mặt trên viết rõ, ngoại trừ đáp ứng yêu cầu sinh lý của bên A, thì bên B là cô phải phụ trách ăn uống sinh hoạt thường ngày của hắn, phải dọn dẹp nhà cho hắn. Hơn nữa cần phải luôn luôn đáp ứng các yêu cầu của hắn đưa ra.
“Xem kĩ các yêu cầu ở mặt trên sao?” Đường Hạo đút tay trong túi quần, nhíu mày hỏi.
Tiểu Ngưng gật gật đầu. Nếu được quyền chọn lựa, cô nguyện cùng con của mình sống cùng nhau dù cho cuộc sống có khó khăn thiếu thốn, cũng không có sao.
“Ngày chấm dứt là mười năm sau.Trong trường hợp, cô không còn sức hấp dẫn với tôi nữa thì hợp đồng này sẽ bị hủy bỏ và tôi sẽ bổi thường cho cô một khoản tiền không nhỏ! Từ trước đến giờ đối với phụ nữ tôi luôn hào phóng!” Hắn giả vờ vô tình nói, trong thâm tâm thì lại nhói đau.
Cô đã một lần rời bỏ hắn. Ha ha, sáu năm trước đã một lần, hắn thật không rút ra thêm được bài học cho mình. Hắn đã bị lừa, bị đau lòng một lần.
Nhưng lần này thì khác, hắn tuyệt đối sẽ giữ cô ở bên cạnh, từ từ đùa giỡn, từ từ tra tấn cô, trả thù cô.
“Tiền tôi không cần!” Tiểu Ngưng lắc lắc đầu.
“Đừng tự làm ra vẻ thanh cao! Nhìn vào chỉ khiến người ta thấy chán ghét!” Nhìn cô không khóc không cười, Đường Hạo cảm thấy buồn chán muốn nói để khơi cơn giận trong cô.
“Cho tôi mượn cái bút để kí tên!”
Đường Hạo tùy tiện vớ lấy một cái bút trên bàn, quăng một phát bay xẹt qua mắt cô. Tiểu Ngưng nhanh chóng nhắm mắt lại, nhưng chỗ bị bút xẹt qua vẫn thấy đau nhức.
Đường Hạo khẩn trương nhìn cô, thấy cô không có bất cứ phản ứng nào, nắm tay của hắn mới từ từ buông ra.
Tiểu Ngưng nắm chặt lấy bản hợp đồng, gần đặt bút kí thì động tác ngưng lại, ngẩng đầu lên nhìn hắn: “Những yêu cầu trong đây tôi không có ý kiến gì nhưng tôi có một yêu cầu. Tôi nhất định phải đem theo Nhị Nhị đến chỗ đó.”
“Sao? Cô vẫn mong trở thành mẹ kế của nó hay sao? Lục Giai Ngưng, cô rốt cuộc là nghĩ gì hả?” Đường Hạo nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiểu Ngưng.
“Anh có biết hiện tại Lương Bân đang rất khó sống tại Đài Loan, nên trước khi ra nước ngoài đã nhờ tôi chăm sóc Nhị Nhị!” Tiểu Ngưng giải thích đơn giản, sau đó lập tức nói: “Anh yên tâm, mọi chi phí của Nhị Nhị tôi sẽ trả hết! Anh chỉ cần cho cô bé một phòng để ở là được rồi!”
“Ha ha… Cô đúng là luôn tâm niệm một người!”
“Tôi chỉ có một yêu cầu đó, mong anh đáp ứng!” Sợ