Nhìn cô đi tới, Đường Hạo từ trên trên giường lớn ngồi dậy. Hai tay hắn duỗi ra ôm lấy eo cô, đem cô ôm sát bên mình.
“A..!” Tiểu Ngưng kinh hô lên một tiếng, trong nháy mắt cô đã ngồi cạnh hắn.
“Ưm! Hôm nay em làm sao vậy? Vui vẻ như vậy là có chuyện gì rất tốt hay sao?” Đường Hạo cảm thấy hôm nay cô có gì đó rất khác lạ, tuy nhiên hai người đã trải qua bao lần thân mật, đều là hắn chủ động bắt đầu, còn cô thì chỉ hùa theo sao. Tình cảm mãnh liệt nãy giờ, cô đều chủ động phối hợp với hắn, điều này chưa từng có bao giờ, nếu có cũng chỉ là sau khi cô mất đi lý trí mới hùa theo hắn.
Vì che dấu sự căng thẳng của mình, cô chủ động dâng đôi môi, dán chặt lên đôi môi đỏ mọng của hắn, nhẹ nhàng cắn cắn: “Ha ha, hôm nay em được giáo viên khen ngợi. Cô giáo nói em rất có năng khiếu, học rất nhanh!” Cô bịa chuyện, tìm lấy một cái cớ lấp liếm.
Bàn tay to lớn của Đường Hạo lại bắt đầu chu du trên vùng thân thể mềm mại của cô, thăm dò vùng tuyết ru, nhẹ nhàng chơi đùa trước ngực cô. Hắn câu dẫn khóe môi, cười tà, chỉ nói: “Anh biết em rất thông minh, học cái gì cũng nhanh hơn so với những người khác!”
Cầm lấy hai rượu, Tiểu Ngưng hiếu kỳ thay đổi sắc mặt hỏi một cách đơn thuần: “Cái gì? Em học nhanh cái gì?”
Môi của hắn ghé sát bên tai cô, phả ra một luồng khí nóng, nhẹ giọng nói: “Anh cũng không ngờ em lại học nhanh một số việc như vậy!”
Trên gương mặt Tiểu Ngưng lại hiện lại sự nồng nhiệt, hung hăng, liếc mắt nhìn hắn một cái: “Đáng ghét!” Rất nhanh đưa ly rượu bên tay trái cho hắn, còn ly tay phải thì đưa đến môi mình: “Hạo, để ăn mừng em được cô giáo khen ngợi, chúng ta cùng cạn ly nhé!”
Hắn nhếch mi, gật đầu: “Được!” Kỳ thật, nhìn cô đã đạt được chút ít thành tựu tròng lĩnh vực chuyên nghiệp của chuyên viên trang điểm, được khen ngợi, hắn cũng cảm thấy mừng thay cho cô.
Tiểu Ngưng nâng ly, chạm vào chiếc ly tinh xảo trong tay hắn. Tiếng thủy tinh va chạm vào nhau, ‘tinh’ một tiếng thanh lảnh.
Đường Hạo đem toàn bộ rượu trong ly đổ hết vào trong miệng mình. Tiểu Ngưng bất ngờ, không kịp đề phòng đã bị hắn nâng cằm lên. Môi của hắn chuẩn xác áp lên môi cô.
“Ưm….” Tiểu Ngưng mở to mắt, đầu loạng choang: “Ưm…”
Đường Hạo đem toàn bộ rượu trong miệng mình truyền sang miệng cô, buộc cô đem toàn bộ rượu đó nuốt xuống, rồi mới phóng thích đôi môi của cô: “Ha ha ha, thế nào? Uống rượu như vậy mới đúng?”
Sắc mặt càng lúc càng đỏ, Tiểu Ngưng vừa tức vừa giận nói: “Anh thật là….Sao lại làm như vậy?”
“Như vậy mới có tình thú, cô bé ngốc!” Hắn nhéo mũi cô, quyền chủ động một mực nằm hoàn toàn trên người cô, cho nên hắn cảm giác không thích ứng mới đem toàn bộ rượu mớm cho cô.
“Em cũng muốn làm!” Nói xong, cô nhìn hắn, đôi gò má trùng xuống, mắt càng thêm mở to, đôi lông mi như hai chiếc lá liễu. Bộ dạng của cô khiến hắn ngứa ngáy.
Trái tim căng thẳng nhảy lên, Tiểu Ngưng đem toàn bộ rượu trong ly của mình đổ vào trong miệng. Đôi môi nhỏ nhắn của cô mím chặt vươn tới, chậm rãi hôn lên môi của hắn.
Học theo phương thức của hắn, nắm bắt lấy gương mặt hắn, làm cho hắn phải mở hai hàm răng ra, cô đem toàn bộ rượu trong miệng mình đẩy vào miệng hắn. Lập tức, cô thổi một luồng khí nóng vào, xác đinh rượu đã được hắn uống hết, thì cô mới ngẩng đầu lên, buông môi hắn ra.
“Xem ra không chỉ học nhanh mà còn biết cách sáng tạo thêm cái mới. Biết thổi thêm khí vào nữa cơ đấy!” Hắn cười yếu ớt, sau đó đem cô đặt ngang giường lớn.
Đôi mắt xinh đẹp mở to mang theo ngượng ngùng chậm rãi nhắm lại, gò má nhô lên, chờ đợi một việc phải đến.
Lúc này sự khô nóng của bản thân hun thúc Đường Hạo nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người của