Lên máy bay, Đường Hạo ngay tức khắc bắt đầu làm việc. Khá tốt, hiện tại đang trong lúc phát đạt, hắn hoàn toàn có thể ở Anh Quốc xử lý chuyện công ty. Nhân đây cũng chỉnh đống lại chi nhánh công ty ở bên này.
Hắn cho tới bây giờ chưa từng muốn rời khỏi cô. Hắn đương nhiên là muốn trong thời gian nhanh nhất được nhìn thấy cô, khiến cô sớm một chút chấp nhận chính mình. Ở sân bay, cô cứ liên tiếp quay đầu lại, chứng tỏ cô đối với hắn vẫn là có tình có ý. Điều này khiến hắn càng thêm có lòng tin.
Hắn muốn được nhìn thấy cô, nghĩ đến được nhìn thấy bộ dạng vừa tức vừa cười của cô là môi hắn càng cong lên, khuôn mặt càng lúc càng tươi hơn.
“Hi! Anh chàng đẹp trai, đi một mình sao?” Một cô gái tây ăn mặc nóng bóng chủ động nói chuyện bằng tiếng Anh với Đường Hạo. “Anh muốn đến Luân Đôn đúng không?” Mắt người đẹp đang mê muội thưởng thức.
Đường Hạo nhẹ nhàng vuốt cằm, xem như lịch sự đáp lại người đẹp.
Cô gái Tây ném cho hắn một cái nhìn mị hoặc, hếch bộ ngực đầy đặn lên: “Thật trùng hợp, tôi đây cũng đang định đến đó, kết bạn nhé! Tôi chưa bao giờ nhìn thấy một người đàn ông Phương Đông nào đẹp trai như anh…. Thật sự là muốn….” Tiếp đó, bàn tay cô ta vuốt ve cánh tay của Đường Hạo. Loại ám thị này đương nhiên là quá rõ ràng.
Đường Hạo chau mày, tránh khỏi tay cô gái, dùng tiếng anh lưu loát đáp lại: “Bạn gái tôi sẽ đến sân bay đón tôi! Tôi rất sợ làm cô ấy ghen, cô ấy mà ghen thì khinh khủng lắm!”
“A.! Vậy thì thật đáng tiếc!” Cô gái Tây tiếc nuối lắc đầu, sau đó quay trở lại vị trí của mình. Nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn người đàn ông Phương Đông anh tuấn này một cái mà nuốt nước miếng.
Đường Hạo cười khổ. Hắn không còn tính khí thay đổi thất thường như trước kia nữa đâu nhé! Bây giờ Lục Giai Ngưng còn chưa có chinh phục được, hắn đâu có lá gan đi làm điều xằng bậy.
Cả đời này hắn phải nghiêm khắc chấn tự trông nom chính mình. Nhất định không được làm điều gì sai trái, có lỗi với cô nữa.
Xử lý xong đống công việc, Đường Hạo giơ đồng hồ có giá trị xa xỉ ở trên cổ tay ra xem mấy giờ, nghi hoặc hỏi nhân viên hàng không: “Bây giờ không phải đến lúc hạ cánh rồi sao?