Edit: Meimoko
____
“Ê…. ế. . . . . . Tôi muốn trở lại khách sạn! Ai cần đi đến nhà các người, con của anh sẽ lại đánh tôi! Tôi không muốn lại bị con anh đánh!” Người phụ nữ ở trong ngực Đường Hạo, híp mắt mơ hồ không rõ nói, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại đó có thể thấy được chất đầy thống khổ.
“Được, chúng ta đã đến khách sạn rồi!” Rõ ràng Đường Hạo đang rất tức giận, nhưng bây giờ chỉ có thể dụ dỗ người phụ nữ say đến bất tỉnh nhân sự này đi về thôi. Trên đường về, cô la hét muốn đi khách sạn, không đến nhà của hắn, hơn nữa cô còn đưa chìa khóa phòng cho hắn.
Đường Hạo mở cửa phòng ra, rồi đem cô đặt ở trên mặt giường lớn, thuận tiện cởi giày cho cô:”Phụ nữ này, không có việc gì sao lại uống nhiều rượu như thế chứ?”
“Ha ha, dễ uống! Tô nói đó là Mao Thai đấy! Tôi không uống không phải là rất đáng tiếc sao?” Cô nói xong lại là cười hì hì, thoạt nhìn bộ dạng trông vui vẻ cực kỳ.
“Anh hiện tại mới biết em là một phụ nữ rất tham uống rượu đấy!” Đường Hạo từ trong phòng tắm lấy ra một chiếc khăn ướt, lau mặt cho cô.
Bạch Phương Úc nhăn cái mũi chặt hơn, mất hứng đẩy cái khăn mặt lạnh như băng ra:”Lạnh quá, không cần mà…. Đừng……. a….”
Đường Hạo dùng sức chà lau trên khuôn mặt của cô, ném khăn mặt sang một bên, sau đó dùng chăn đắp kín thân thể của cô: “Được rồi! Được rồi! Tốt lắm, không lau nữa, nhanh ngủ đi!”
“Ừm. . . . . .” Cô lập tức nhu thuận nhắm mắt lại, trên miệng còn mang theo mỉm cười.”Em thích nghe giọng của anh! Anh muốn em ngủ, em liền ngủ!”
” Từ nay về sau không cho phép em uống rượu, em cũng không uống được đúng không?”
“Không uống rượu ? Được. . . . . .” Cô bắt đầu theo với thân thể, hai tay quấn lên cổ của hắn.”Ha ha, anh nói cái gì cũng tốt. . . . . .” Cánh môi của cô tràn chủ mùi rượu chủ động hôn lên trên gương mặt của hắn, Hơn nữa đầu lưỡi đỏ bừng duỗi ra khẽ liếm lấy da thịt trên khóe miệng của hắn.
“Miệng đầy mùi rượu, đừng hôn anh. . . . . .” Đường Hạo kéo hai tay của cô, muốn cô an tĩnh trở lại.
Tiếng cười Bạch Phương Úc biến mất, mở to hai mắt nhìn hắn, khổ sở lên án nói: “Anh ghét bỏ em! Anh lại ghét bỏ em!”
“Nói cái gì đó hả?” Shit! Phụ nữ uống quá nhiều rượu vào thì lại khó dỗ như vậy sao? Bất quá, nhìn bộ dạng đáng yêu của cô, hắn thật sự vừa tức, lại vừa muốn cười.
“Em muốn anh hôn em!” Cô chỉ chỉ môi của mình, bá đạo nói.
Đường Hạo bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lại mạnh mẽ cắn lên đôi môi đỏ mọng của cô.”Được chưa? Ngủ, chúng ta còn nhiều thời gian…..”
“Anh lừa gạt em! Em muốn anh hôn thật kia!” Cô mất hứng, dây dưa cùng cánh tay của hắn, tiếp tục làm rối nói muốn hôn. Thấy hắn chậm chạp bất động, cô lại ủy khuất rời nước mắt thu hút: “Anh chính là không thích em, con của anh không muốn anh và em ở cùng một chỗ! Anh cũng không dám hôn em! Hu hu hu…Tôi rốt cuộc chỉ là thế thân cho người khác……. cho nên anh không nghĩ muốn tôi thật lòng…..”
“Không có! Không có! Đừng làm rộn!” Chết tiệt, cô có biết cô bây giờ mê người đến như thế nào không? Một tầng phấn hồng ngưng trên da thịt tuyết trắng, làm cho hắn không nỡ rời mắt đi.
Cổ áo sơ mi của cô bởi vì vặn vẹo mà bung cúc áo, lộ ra một đoạt khe rãnh thần bí thu hút, thêm vào đó phong mãn không ngừng nhấp nhô, nhũ tiêm nhúc nhích giống như thỏ con, dưới lớp quần áo sáng màu mà không ngừng run rẩy. Những đường cong mỹ lệ như ẩn như hiện, làm cho bụng dưới của hắn siết chặt, nóng bừng lên.
” Không có không thích em, vậy anh ôm em đi . . . . .” Cô quỳ gối trên giường di chuyển gần