Edit: Meimoko
____
Một người đàn ông to cao quần áo âu phục màu đen đem một phụ nữ đẩy lên phía trước, sau đó cúi người, nói: “ Thiếu gia, tôi đã mang cô ta đến rồi đây!”
“Ừ!” Đường Hạo nhẹ nhàng vuốt cằm sau đó chậm rãi đứng dậy từ ghế sa lon. Kỳ thật, người phụ nữ này chưa hề có hành động gì động tay động chân làm hại Tiểu Ngưng, nhưng nhìn bộ dạng cô ta phẫu thuật thẩm mĩ biến thành Tiểu Ngưng là hắn không tài nào chịu nổi.
Người đứng đằng sau cô ta, kẻ chủ mưu cho tất cả- cái tên Chu Thích ngu ngốc kia đã ném cô ta đến cho Đường Hạo, để hắn ta và Tiểu Ngưng thật sự có thể được ở chung một chỗ, theo đó thuận tiện mà chiếm luôn sản nghiệp của Bạch gia.
Chỉ có điều thật không ngờ mưu kế của hắn lại bị bại lộ, công sức một năm sắp đặt mọi chuyện đã tan thành mây khói.
“ Anh rốt cuộc muốn xử trí tôi như thế nào?” Người phụ nữ này mặc dù có vẻ ngoài giống với Tiểu Ngưng nhưng bên trong thì hoàn toàn khác. Tròng mắt cô ta phát ra vẻ điên cuồng như người có bệnh.
Điều này làm cho Đường Hạo không thể không lo lắng. Hắn đâu có thể bắt nhốt một người, cướp đoạt quyền tự do của người khác. Cho nên, hắn chỉ có thể làm cho cô ta bớt đi oán hận, tha cho một con đường sống, từ nay về sau không dây dưa gì đến cuộc sống của hắn là tốt rồi. Có câu, thà đắc tội với người quân tử chứ tuyệt đối không thể đắc tội với kẻ tiểu nhân.
Hắn cười nhạt một tiếng, nở nụ cười hòa nhã: “ Vị tiểu thư này, cô đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đầy hận ý như thế! Đường mỗ tôi tuyệt đối sẽ không muốn tổn thương cô đâu!”
Cô gái châm chọc cười to, sau đó nghiến răng ken két nói: “ Không tổn thương tôi? Hừ, vậy nhốt tôi ở chỗ này làm gì?”
“ Vì có một số chuyện chưa giải quyết được, muốn mời tiểu thư ở đây làm khách vài hôm thôi mà! Tiểu thư, nếu có gì hiểu lầm, tôi thật sự xin lỗi cô!” Đường Hạo ôn hòa nói, đối mặt với người hơi biến thái vẫn nên lịch sự một chút, nếu không sợ rằng chẳng thể nói được câu nào, không những thế lại còn khiến cô ta tăng thêm địch ý. Hắn không thể để cho người nhà của mình có một chút uy hiếp nào đó từ bên ngoài.
“Làm khách? Nói mới dễ nghe làm sao!” Cô ta tuy nói vậy nhưng thái độ cũng đã hòa hoãn đi không ít, không giống như lúc trước cả mặt đều ngập tràn hận ý.
Ánh mắt Đường Hạo sắc bén đảo qua mặt cô gái này, càng nhìn càng thấy chán ghét. Chỉ là, hắn che dấu rất tốt: “ Có thể nhận ra, tiểu thư là người rất xinh đẹp!”
“ Anh đã nhận ra rồi sao?” Cô gái nghe thấy người ta khen mình xinh đẹp thì tựa hồ tươi tỉnh hơn nhiều. Ngón tay cô ta nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của mình, sau đó mỉm cười thật lâu, nhưng rất nhanh khuôn mặt tươi cười đã biến mất. Chẳng qua chỉ là một biểu lộ, nhưng cũng đủ thấy tâm trạng cô ta không ổn định, nhiều mâu thuẫn.
“Đương nhiên!” Đường Hạo chân thành nói, sau đó lại tiếp lời: “ Phụ nữ mặc quần áo còn sợ có người giống mình, có đúng không?”
“Đương nhiên!” Cô gái nhún vai nói ra.
“Cho nên, tôi liền biết một người có cá tính như tiểu thư đây làm sao cam tâm tình nguyện thay đổi biến mình thành một người khác!” Đường Hạo nheo mắt lại, cẩn thận quan sát nét mặt của cô ta.
“Đương nhiên, nếu không phải vì muốn bước lên đỉnh vinh quang trong làng giải trí, tôi làm sao có thể đáp ứng điều kiện của Chu Thích, biến mình thành Lục Giai Ngưng!”
Mắt Đường Hạo tối sầm lại, đã tìm được nguyên nhân gây bệnh, như vậy bây giờ hắn cũng đã biết dùng thuốc nào thì tốt, “ Nhưng bây giờ cô không hoàn thành nhiệm vụ của Chu Thích giao cho, tôi nghĩ hắn cũng sẽ không giúp cô hoàn thành tâm nguyện nữa đâu, cô nói xem có đúng không?”
“Thế phải làm sao bây giờ? Tôi biến thành bộ dạng như thế này là hoàn toàn uổng công rồi hay sao?” Cô ta như nổi điên hét lên, tựa hồ như bây giờ mới nghĩ đến khả năng này.
“Cô trước mắt đừng có hoảng loạn lên như thế! Cô hãy đi sửa sang lại dung