Edit: Meimoko
Nguồn: http://lacthuylinh.wordpress.com/
________
“ Ừ………Hạo…”
“ A………”
Ánh đèn mờ ảo bao phủ cả căn phòng khiến cho màn đêm tăng thêm một phần huyền bí. Tiếng thở dốc hổn hển, tiếng kêu kiều mị gào thét đan vào một chỗ thể hiện tình yêu nồng cháy của hai con người sau bao gian truân mới được đến với nhau.
Tiếng da thịt va chạm khích lệ bọn họ nhanh chóng đạt đến đỉnh cao ngây ngất.
Ánh đèn ngủ màu vàng rơi trên tấm lưng trần vững chắc màu tiểu mạch của người đàn ông, trên hông của hắn còn đang có một đôi bàn tay trắng ngần quấn lấy. Cánh tay tuyết trắng mảnh khảnh như được làm từ xứ nổi bật lên trên da thịt màu tiểu mạch.Ngón tay xanh nhạt đi theo từng đợt kịch liệt trong thân thể mà cứng nhắc từng hồi, đè lên trượt xuống trên lưng của hắn.
Trên tay phải của người phụ nữ có một khỏa nhỏ. Đó chính là chiếc nhẫn gắn viên kim cương được cắt bằng công nghệ tối tân nhất. Viên kim cương đang lóe lên ánh sáng tôn quý, vẻ tinh xảo của nó càng phụ trợ thêm cho những ngón tay của cô.
Hai mắt của cô sớm đã khép hờ, mơ hồ nhìn người đàn ông đang dong duỗi giữ lấy chính mình.
Hai chân tuyết trắng trần trụi chật vật vặn vẹo khi hắn một lần nữa lên đến đỉnh. Rốt khi tình cờ, cô không còn chống đỡ nổi liền phát ra tiếng kiều ngâm, nâng đôi chân thon dài lên quấn lấy eo của hắn. Theo từng lần hắn kịch liệt ra vào mà đong đưa.
Ngón chân trắng nõn no đủ được sơn móng đẹp đẽ căng cứng uốn lượn, càng nói rõ thêm hai người đang kích động hòa làm một như thế nào. Cảnh tượng dâm mỹ, rung động lòng người.
Hai bàn tay cường hãn phủ lên eo cô, chuẩn bị một lần nữa nâng cô lên, làm một vòng cuối cùng xông vào, hắn nói: “ Ngưng, anh yêu em….”
“ Hạo……cho…..em…..!” Tiểu Ngưng phối hợp theo hắn mà nâng cao eo lên. Trán cô phủ đầy mồ hôi, cánh môi hé mở, ngâm nga yêu kiều không thể nào khống chết được mà tuôn ra.
Hai người chuẩn bị tiến đến cao trào, mây mưa cuồng nhiệt…..
Bỗng nhiên, một tiếng chuông điện thoại trêu ngươi đổ từng hồi.
Tất cả hào hừng khoái hoạt trong nháy mắt là bị đáng phá. Tất cả mọi cảm xúc đang sục sôi bỗng bị tạt một gáo nước lạnh dập tắt.
Hai người ngừng lại, bất động, hai khuôn mặt đỏ bừng, hổn hển nhìn lẫn nhau. Hai chân Tiểu Ngưng vẫn còn quấn lấy eo của hắn, vô thức mà giãy giụa.
Chuông điện thoại vẫn tiếp tục vang lên, không có dấu hiệu giảm bớt xu thế. Gò má Đường Hạo đỏ hồng dần dần biến thành đen, tức giận nhìn chằm chằm vào đống quần áo lộn xộn trên mặt sàn.
Lật từng cái một….Hành động của hắn cứ như thể điện thoại nhất định nằm trong đống quần áo đó vậy.
“ Mặc kệ nó đi!” Nhìn khuôn mặt đói khát của Tiểu Ngưng, Đường Hạo muốn đem điện thoại làm phiền nhiễu bọn họ kia quăng thẳng ra ngoài, rồi ngày mai đến bẻ gãy xương kẻ nào dám gọi điện đêm khuya.
Lần này, hắn biện cặp mông cô lên cao nhất, quăng mình vào chuyện dang dỡ lúc nãy.
Nhưng bầu không khí ám muôi đã như quả trứng gà bị nứt vỏ, vô luận có như thể nào cũng không lấy lại được nhuệ khí hừng hực như vừa nãy.
Vô luận hai người có làm như thế nào cũng không lấy lại được cảm xúc vừa rồi.
Tiểu Ngưng đành lòng buông chân ra khỏi người Đường Hạo, gương mặt mang theo chút tức giận, cùng có vẻ không cam tâm, lưu luyến đẩy Đường Hạo ra: “ Anh đi nghe điện thoại đi!”
“Shitttt!” Đường Hạo nặng nề nhảy xuống giường, làm giường biến thành một chỗ lún thật sâu.
Thân thể dù trần trụi như không làm mất đi khí chất quý tộc, ngược lại còn làm cho hắn có thêm vẻ ngạo mạn,bất cần đời.
Lấy chiếc điện thoại từ trong túi của Tiểu Ngưng ra, đôi mắt của Đường Hạo nhuộm hồng tăng thêm vài ngọn lửa tức giận