" không, xin anh đừng đánh nữa.
Tôi...!tôi biết sai rồi.
Lâm Kha, đừng...đừng đánh nữa......", Y Na choàng vùng dậy.
Cô ý thức được đây là cơn ác mộng của thân xác này, lấy tay vuốt ngược tóc ra đằng sau, bỗng có giọng trầm của người đàn ông vang lên:
" Tỉnh rồi thì mau nhận tiền rồi ra khỏi nhà tôi"
Y Na ngỡ ngàng nhìn sang," Thì ra không phải là tên khốn đó", cô thở phào một tiếng nhẹ nhõm trong lòng
" Có chuyện gì vậy, sao tôi lại ở đây.
Còn anh là ai"
Trong căn phòng rộng lớn, người đàn ông vạm vỡ với màu da đồng cổ, dáng ngồi tiếu sái bên chiếc ghế sofa đơn.
Khoác trên mình chiếc áo sơ mi trắng bung cúc ngực cung với chiếc quần âu đen, thoạt nhìn cũng phải là đàn ông đứng tuổi rồi.
Anh ta từ tốn đáp:
"Lòng nhân từ của tôi có giới hạn, trước khi tôi báo cảnh sát tốt nhất hãy ngoan ngoãn cần tiền rồi biến đi"
Thái đọ rất khó chịu, giọng anh ta lạnh ngắt tình người, chỉ dược mỗi thân hình với khuân mặt tuyệt sắc kia thôi.
Giờ Y Na đã ý thức được ban nãy mình bị xa của anh ta đâm trúng
"Được thôi, bà đây cũng cóc cần liên quan tới ông chú.
Đồ đầu gỗ".
Cô rời giường, vét thương trên đầu gói với trên trán nhói đau, đầu hơi choáng nhưng vẫn cố vịn tay vào chiéc bàn đứng vững
Cần sấp tiền trên tay" đây là tiền boa bà đây dành cho chú, cảm ơn vì đã cho trú tạm.
Nhưng tôi thù chú rồi đấy.
Hẹn không gặp lại".
Đặt hai tờ tiền xuống bàn và kèn thêm dấu môi trên đó
Rời khỏi căn biệt thự, Y Na thuê một phòng sách sạn rồi nghỉ ngơi, cố cho qua đêm dài đằng dẫng này
BUỔI SÁNG TẠI LÂM GIA
"Anh cả, hôm qua em nghe thấy tiếng xô xát.
Anh lại đánh con đ ĩ đó hả".
Tần Mỹ Linh cố ý hỏi
"...." Lâm Kha không đoái hoài, vẫn tiếp tục ăn phần thức ăn của mình
" Anh nên đánh chết con ả đó đi, chim trĩ mà đòi làm phượng hoàng.
Nó cũng xứng sao.
Em nghe nói hôm qua nó bật anh, anh không làm sao đấy chứ".
Cũng chẳng phải quan tâm, Mỹ Linh cố xoáy sâu vào nỗi đau của thằng anh này, thật ra cô cũng chả ưa đôi vợ chồng trẻ ấy, còn gã này may ra lấy dang nghĩa anh trai chứ cô cũng chẳng để trong mắt
" Ngậm miệng, ăn đi" tiếng gằn trong miệng Lâm Kha phát ra khiến Mỹ Linh run sợ, cô không dám ho he loief nào nữa.
Nhưng thầm mắng chửi trong lòng" Ông anh à, chẳng qua ba mẹ bận đi du lịch bên châu âu thì ông anh mới lộng hành được thôi.
Còn dám quát tôi, hôm qua bị con ả đó đá cũng đáng đời"
9H SÁNG ;KHÁCH SẠN
Y Na vẫn rúc trong ổ chăn ấm áp, hé mắt nhìn về phía đồng hồ.
Cô vùng dậy vươn vai, ngáp dài một hơi; tinh thần sảng khoái sau ác mộng hôm qua
Ăn sáng xong xuôi, cô đi mua sắm quần áo, tiện thể mua thêm một chiếc laptop.
Sống lại một kiếp, thoát khỏi sự truy đuổi của tổ chức bóng đêm cô rất sảng khoái.
Mặc dù có phải trải qua một chút biến của của cơ thể