Bạn gái cũ?
Câu nói này vừa vang lên.
Cũng may Qúy Hi đầu óc nhanh nhạy, nhớ đến lần đầu tiên các nàng gặp nháo đến hiểu lầm kia.
Qúy Hi trầm mặc, ánh mắt chần chờ, cho nên Kiều tổng.......Sẽ không thật sự cho rằng chính mình lại đi có suy nghĩ thích nàng chứ?
Nói đến chuyện tình cảm, Qúy Hi chưa bao giờ hàm hồ không phân rõ ràng.
Không phải.
Qúy Hi phủ nhận quả quyết, cảm thấy chuyện này thật quan trọng phải nói rõ cho Kiều Chi Du biết, nàng dùng tốc độc mau chóng tìm kiếm từ, "Kiều tổng, ngày đó ở quán bar ngươi đã hiểu lầm ta, ta lúc đó là nhận sai người.
Cảm thấy ngươi rất giống một vị tỷ tỷ hàng xóm khi còn nhỏ mà ta quen biết, cho lên mới nhận sai người."
Trên miệng nói ra từng câu từng chữ thật nghiêm túc.
Trên thực tế thì không phải hàng xóm, mà là bạn ở cô nhi viện, Qúy Hi không muốn nói đúng sự thật là mình ở cô nhi viện cho người khác biết.
Nhận sai người........
Lúc này, đến phiên Kiều Chi Du trầm mặc.
"Thực xin lỗi, ta đã tạo ra dự bối rối cho ngươi, thật ngại ngùng."
Kiều Chi Du chậm lại một lát, nhẹ nhàng cười nói: "Không có việc gì." Nàng cầm lấy ly rượu chuẩn bị uống, lúc đưa đến môi, phát hiện đã không còn rượu.
Giải thích tốt xong, Qúy Hi trong lòng rốt cuộc cũng được thoải mái, nàng cầm lấy bình rượu tiếp cho Kiều Chi Du, nhìn thấy ly trước mắt không còn nước, đang chuẩn bị rót cho mình một ly rượu, Kiều Chi Du cầm lại bình rượu trong tay nàng.
Kiều Chi Du dương dương đầu nói: "Phòng bếp có nước trái cây cùng sữa bò."
Quý Hi uống nước ấm tiếp là được, sau đó, cầm ly rượu lên vào phòng bếp lấy nước.
"Kiều tổng, đêm nay cảm ơn ngươi." Qúy Hi mang ra một ly nước, đem đến Kiều Chi Du thật lòng kính rượu.
Những lời cảm tạ từ đáy lòng, nếu không phải là Kiều Chi Du, nàng sao mà có thể nói ra nhẹ nhàng như vậy.
Kiều Chi Du cười nhạt, mặt lập tức tươi cười.
"Lần sau nếu có thời gian, ta gọi ngươi uống rượu."
"Được a." Kiều Chi Du nhìn về phía Qúy Hi, "Không phải người nói cùng ta uống rượu sao? Có tâm sự."
Quý Hi cảm thấy khó có thể lắm bắt được tâm tư của Kiều Chi Du, nhưng mình có thể cảm nhận một chút, chính là..........!Kiều tổng hẳn là có chút cô đơn.
Nàng cũng không biết vì sao mình lại nghĩ như vậy, nhưng trong tiềm thức lúc nào cũng cảm thấy, ấn tượng đầu tiên đã cho người ta cảm giác quá khắc sâu.
"Đêm nay người kia gọi là Đàm tổng, ta hồi trước có gặp qua là một nhà khởi nghiệp." Qúy Hi chủ động lên tiếng, tiếp tục nói: "Hắn đây đã là lần thứ hai gây dựng sự nghiệp.
Lần đầu tiên bị một người cùng khởi nghiệp đem kỹ thuật hạng mục bán đi cho một công ty khác, thất bại.
Hắn hiện tại muốn làm lại từ đầu, chính là hạng mục của hắn lại không có tính cạnh tranh."
Nghe Qúy Hi đang nói chuyện đồng tình, Kiều Chi Du lời nói lạnh lùng; " Hắn nói cùng ngươi?"
"Ân."
"Ngươi tin tưởng hắn?" Nghe như vậy, Kiều Chi Du như chết lặng, có thể tự biên ra nói sự nghiệp của mình như một cuốn bách khoa toàn thư.
Quý Hi nói: "Tin hay không không quan trọng.
Người đầu tư không nghe kể chuyện xưa."
Kiều Chi Du bình luận: "Còn không chịu là ngốc bạch ngọt."
Quý Hi cười cười, chửi thầm, chính mình sao lại không hiểu rõ được.
"Nếu lời hắn nói chính là sự thật.
Ngươi cảm thấy hắn xui xẻo, thật đáng tiếc?"
Quý Hi suy nghĩ một chút, "Cũng có thể.
Nếu mấy năm trước hắn nắm được cơ hội, tình huống khẳng định sẽ không như bây giờ.
Không trừng giờ công ty đã sớm lớn mạnh, ý tưởng của hắn lúc trước rất phù hợp với hiện tại, mấy năm nay hạng mục orc rất láo nhiệt."
Kiều Chi Du cười mà không nói.
Quý Hi không hiểu rõ Kiều Chi Du cười vì cái gì, có lẽ chính mình nói không đúng?
Ngươi cảm thấy đầu tiên của một cái hạng mục, quan trọng nhất chính là cái gi?
Cùng Kiều Chi Du nói đến đề tài này, Qúy Hi cảm thấy áp lực thật lớn, nàng nén xem qua lý lịch của Kiều Chi Du, quả thực là tồn tại của thần, đi làm không mấy năm lại nhận trúng một cái hạng mục thật lớn.
Cảnh quan thị trường cùng lực cạnh tranh trung tâm.
Qúy Hi trả lời thật là quy củ.
Ngươi có thể nắm chắc dòng tiền của thị trường sao? Ngươi cảm thấy xem trọng lực cạnh tranh trung tâm, có thể trước sau chiếm được ưu thế ở thị trường sao?
Thị trường biến ảo liên tục, làm sao nhắm được một cái.
Qúy Hi biện giải: Nhưng bản thân liền có nguy hiểm, không tồn tại trăm phần trăm tính xác định.
Đầu tư có nguy hiểm, sang tay lúc đầu nguy hiểm còn lớn hơn nữa, những một người khởi nghiệp ưu tú, hắn phải có khả năng xử lý vấn đề này tốt, lẫn tránh không ít nguy hiểm.
Kiều Chi Du nói êm tai, Lúc đầu là cái bánh góp vốn đầu tư.
Bánh vẽ ra thì dễ làm bánh mới khó, ngươi cảm thấy bánh trên giấy xinh đẹp quan trọng hơn, hay người phụ trách làm bánh càng quan trọng hơn?
Quý Hi bị phản bác đến không nói lên lời, nàng chỉ lẳng lặng nghe Kiều Chi Du nói.
Một cái xí nghiệp thành công lúc đầu luôn gặp phải đủ loại vấn đề.
Liền như ngươi nói đến Đàm tổng, hắn làm không đến nơi, còn bị người khác tính kế, nghe rất thảm, nhưng đây là vấn đề thường xảy ra.
Thất bại, đem nguyên nhân đổ lỗi cho hiện tại, mà không nhìn thẳng vào nhược điểm của chính mình.
Người như vậy rất khó thành công.
Cảm ơn Kiều tổng.
Qúy Hi nghe xong ghi vào trong lòng.
Trước kia nàng tựa hồ không định được mục tiêu, hiện tại nghe Kiều Chi Du nói, tựa hồ đã có, nàng về sau sẽ giống như Kiều Chi Du như vậy, có thể một mình đảm đương con đường phía trước một mình, có tự tin tự tin.
Kiều Chi Du hỏi: Cảm tạ cái gi?
Cho ta học bù.
Quý Hi là thực tập sinh rất chịu khó học hỏi, Kiều Chi Du thấy ở Qúy Hi có hình bóng của chính mình lúc mới vào nghề, nỗ lực, không sợ chịu khổ.
Vì cái gì muốn làm ngành này? Vì tránh cho đối phương nói lời rỗng tuếch kia, Kiều Chi Du đánh chặn trước, Không phải phỏng vấn, nói thật.
Quý Hi cũng không nói lung tung, nói thật nói lớn, Lúc đấy thi đại học ghi nguyện vọng, ta chọn cái này, bề ngoài nhìn kiếm tiền chuyên nghiệp.
Kiều Chi Du ngưng một hai giây, sau đó nở nụ cười, cười đến quá mức không ngừng.
Quý Hi bất đắc dĩ cười theo.
Uống rượu thực sự có thể kéo giãn khoảng cách với nhau, có việc Qúy Hi uống chính là nước, nàng cũng hỏi Kiều Chi Du, Kiều tổng, vì cái gì ngươi cũng đi làm đầu tư?
Cũng giống như ngươi, Kiều Chi Du nhẹ nhàng nói: Vì Kiếm tiền.
Quý Hi hoàn toàn chỉ nghĩ Kiều Chi Du đang giỡn chơi với mình, tiểu thư tập đoàn Kiều Thị sẽ thiếu tiền sao? Kiếm tiền đại khái chỉ là yêu thích, hứng thú đi.
Thời gian đã muộn, rượu cũng đã uống mấy ly.
Kiều Chi Du đứng dậy, Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi sớm một chút.
Kiều tổng cũng sớm nghỉ ngơi.
Kiều Chi Du trở lại phòng ngủ trên lầu hai, cũng giống như mọi khi, tắm một cái rồi đi ngủ sau.
Phòng ngủ đơn giản là một màu sắc lạnh nhạt, giường rất rộng, một người nằm thì có chút lãng phí, Kiều Chi Du thậm chí còn từng có ý định đổi một cái nhỏ hơn.
Nhắm mắt lại, Kiều Chi Du trong đầu lại nhớ tới Qúy Hi không cầm được mà lại cười, đem mu bàn tay đặt ở trên trán, cười khổ.
Chính mình rốt cuộc có bao nhiêu là cô đơn, mới có thể đối với một nữ hài tử đều miên man bất định suy nghĩ nhiều như vậy.
Còn có Diêu Nhiễm, nói hươu nói vượn làm mình tưởng thật suy nghĩ.
Điện thoại hiện lên tin nhắn nhắc nhở.
Kiều Chi Du lại mở mắt, lấy điện thoại qua xem, là tin nhắn WeChat của Hứa Thịnh gửi qua:
- ---------Chi Du, cuối tuần này nhớ là đã hứa cùng ta đi đến tiệc rượu rồi đó đừng quên.
Kỳ thật, có thể thử qua cùng với Hứa Thịnh ở bên nhau.
Kiều Chi Du nghĩ, có tiếng nói chung,