Chu Cẩm co quắp ngồi trong lòng Hạo Hiên, run rẩy nhìn người phụ nữ cao sang quý phái đứng ở cửa.
Đôi mắt được tô vẽ tinh xảo nhìn không ra cảm xúc. Bà ấy chỉ bình thản nhìn hai người thân mật dây dưa một chỗ, xem như không có chuyện gì xảy ra đi đến sô pha ngồi.
Cậu hoảng hốt quẫy đạp ý muốn hắn thả ra, nhưng Hạo Hiên lại càng thúc sâu vào trong huyệt nhỏ, chuyên tâm vùi mặt vào cần cổ Chu Cẩm liếm hôn.
"Ư... thả... thả ra..." lồn nhỏ bị tập kích bất ngờ mà siết chặt lấy gậy thịt, từng nếp uốn bao lấy dương vật ma sát nghiền ép, làm cho Hạo Hiên sướng đến run người, nhe răng cắn thật mạnh lên da thịt non mềm.
Đầu vú bị ngắt đau đớn, gã đàn ông chả quan tâm đến điều gì nữa, chỉ muốn chơi chết yêu tinh mê người này.
"Thả gì mà thả, ông xã chơi em có sướng không, hửm?"
Chu Cẩm nhục nhã không thôi, cúi gằm mặt chảy nước mắt, cậu không muốn ai nhìn đến bộ dáng dâm đãng đê tiện này của mình. Bị bẻ ra thân thể, bị nam nhân dùng dương vật giao cấu với bộ phận dư thừa.
"Dừng lại được rồi đấy, có ta ở đây mà còn không biết xấu hổ?" Người phụ nữ lúc này mới coi như có chút phản ứng, nhấp một ngụm trà lên tiếng.
Hạo Hiên vẫn không quan tâm tiếp tục rong ruổi trong người cậu. Chu Cẩm bị đối xử thảm thương chỉ biết kêu trời không thấu. Giai Ý nhìn đến ngứa mắt, một lần nữa nói.
"Còn không mau dừng lại, ít nhất hãy mang người lên phòng."
Hắn chậc một tiếng bất mãn, bế xốc cậu lên, vừa đi vừa đâm thúc vào tử cung làm cho thiếu niên kêu rên phun nước không ngừng, dịch nhờn từ nơi kết hợp của hai người chảy đầy lối đi, rất nhanh đã có người làm lau dọn sạch sẽ.
"Vợ ngoan, ông xã đưa em lên phòng, khiến cho em sung sướng lên mây."
Chu Cẩm được mang đến chỗ riêng tư, mới thả lỏng người ngoan ngoãn thuận theo. Hơn một tiếng sau trận làm tình mới kết thúc, thiếu niên nhễ nhại mồ hôi thở dốc trên giường. Hạo Hiên uống một ngụm nước, áp vào môi đút cậu uống. Cổ họng Chu Cẩm khô khốc, dù cho thứ này có dính mùi vị của hắn, cậu vẫn ra sức ừng ực uống hết.
Gã đàn ông thoả mãn cong khoé môi, thơm cậu mấy cái, rồi xoay người đi đến phòng tắm mang ra chậu nước ấm cùng khăn lau thay cậu rửa sạch sẽ, nhưng tuyệt nhiên không đả động tới lỗ nhỏ sưng tấy nghẹn ứ tinh dịch kia. Chu Cẩm rên rỉ như mèo kêu, vươn tay khều khều tấm khăn.
"Xin anh lấy nó ra, bụng tôi đau quá."
"Không được, muốn bị ăn đòn hả?" Vỗ nhẹ lên đùi, giọng điệu của hắn vừa giận hờn lại có chút nuông chiều.
Lại đè chặt Chu Cẩm ngấu nghiến hôn, thủ thì mấy lời đường mật bên tai. Hắn vuốt ve đầu tóc mềm mượt vỗ về cậu đi vào giấc ngủ, lúc này Hạo Hiên mới yên tâm xuống nhà.
Giai Ý nhìn đứa con trai lâu ngày không gặp, biểu tình của hắn thật lạnh nhạt. Hạo Hiên đi tới quầy rượu, rót cho mình một ly whisky, sau đó mới nhướng mày liếc tới người phụ nữ hỏi.
"Mẹ tới đây làm gì?"
"Để thăm con."
Hạo Hiên hớp một ngụm lớn, khẽ cười khẩy. Hắn mím môi khinh miệt nhìn bà ta.
"Có gì nói thẳng ra đi."
Bầu không khí im lặng, trông không giống tình cảnh thông thường của hai mẹ con chút nào. Giai Ý đi tới, ngồi xuống bên cạnh Hạo Hiên đặt tay mình lên tay hắn, điều này chỉ khiến hắn ta khó chịu phũ phàng hất ra. Giai Ý không để tâm đến hành vi vô lễ này, giống như đã nhìn đến quen, bà lôi một xấp ảnh từ trong túi rồi đặt lên trên bàn, là hình của một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi.
"Đây là Trương Hâm Dao, con gái tập đoàn Trương Thị, con đã gần 30 tuổi, đã đến lúc nghĩ đếm việc lập gia đình rồi.
2
"Hửm? Hoá ra là vì chuyện này?" Hạo Hiên nghi hoặc kêu lên một tiếng, thong thả nói.
"Mẹ không thấy chuyện gì vừa xảy ra sao?"
"Mẹ biết con thích thằng bé đó như thế nào, mẹ cũng không quản việc con giữ nó bên mình. Nhưng chuyện nào ra chuyện đó, nếu kết thông gia với Trương Thị, chúng ta sẽ chỉ có lợi." Trương Thị cùng Hạo Thị là 2 gia tộc lớn, cũng vừa là đối thủ cạnh tranh của nhau. Giai Ý biết người nhà hai bên ai cũng trông chờ vào cuộc hôn nhân này, chỉ cần có mối liên kết, bọn họ sẽ không khác gì một con quái vật to lớn.
Hạo Hiên lông mày nhíu chặt, móc ra điếu thuốc phì phèo nhả khói. Một bộ dáng không để mấy lời nơi kia lọt vào tai.
Giai Ý cắn môi, bà biết đứa con trai này chả bao giờ nghe lời bà nói, bàn tay nắm chặt rồi buông lỏng, đành phải lôi kim bài cuối cùng ra.
"Bà nội muốn gặp con."
Vừa dứt lời, Hạo Hiên mới xem như có chút phản ứng, mi mắt hạ xuống khẽ đảo, hắn dập điếu thuốc trong tay rồi đứng dậy đi lên lầu. Cơ thể căng cứng của Giai Ý lúc này mới thả lòng, khí tức Hạo Hiên toả ra vừa rồi, thật quá đáng