Ngắm một lúc thì hắn đột nhiên đứng lên. Cả cơ thể cô suýt một chút nữa mềm nhũn.
Tần Tâm Ly đang không biết kế tiếp hắn muốn làm gì thì hắn đã nắm chặt cổ tay cô kéo ra ngoài.
Cô bị kéo cũng rất hỗn loạn, đầu óc dừng hoạt động, không hiểu mô tê gì hết.
Chỉ là đang có cảm giác từ cổ tay truyền đến tế bào thần kinh não. Cô chưa bao giờ được người khác phái nắm tay như thế cả. Cả cổ tay cảm nhận được làn da mềm mịn trong lòng bàn tay to lớn của hắn bao lấy, tay của hắn có chút lạnh lẽo, chắc chắn thuộc tốp người có máu lạnh. Không ấm nóng như những người có dòng máu đặc biệt. Mà cô là người có bàn tay lúc nào cũng ấm áp.
Cô bị kéo ra khỏi nhà, rất vất vả mà chạy theo những bước chân dài của hắn.
Lại bị đẩy lên xe. Tần Tâm Ly ngồi ngốc ở ghế lái phụ mặc cho hắn thắt dây an toàn lại cho cô.
Hắn bá đạo ra lệnh cô ngồi yên. Bây giờ cô muốn muốn hỏi hắn.
" Rốt cuộc anh muốn đưa tôi đi đâu ?".
Hắn hừ lạnh:" gia gia của tôi muốn gặp cô".
Gia gia ?....là ông của hắn sao.
Cô đoán là như thế.... nhưng mà...Cô không hiểu.
" vì sao lại muốn gặp tôi?".
Diêu Trì đánh tay lái, lái xe ra khỏi biệt thự, nghe cô hỏi, một bên chậm rãi nói:" gia gia nghe nói tôi muốn kết hôn liền muốn tôi đem cô đến gặp mặt".
Vì sao người lớn lại biết? Là hắn nói?.
Tần Tâm Ly nghi ngờ nhìn hắn, thực ra chuyện này hắn có nói thì cô cũng không có lý do gì trách hắn cả.
Vì cô có thân phận mà trách sao?.
Diêu Trì lúc này khó chịu, cô đoán là hắn biết được ánh mắt khi cô nhìn hắn là có ý gì nên mới tỏ ra cáu gắt.
Hắn cũng không biết vì sao mình thấy cô như thế đột nhiên muốn giải thích, không muốn cô hiểu lầm.
" tôi không nói, Trên tin tức không biết vì sao lại bị rò rỉ thông tin, tôi sẽ giải quyết chuyện này".
" ừm ".
Tần Tâm Ly nói thầm trong lòng, cho dù có giải quyết thì mọi người đều đã biết hết rồi, nhưng mà cô vẫn đáp lại hắn.
Nói đến chuyện gặp mặt người lớn. Cô rất hồi hộp, nghĩ đến chuyện mình nói dối người lớn, cô lại càng chột dạ hơn.
" như thế có ổn không?".
Nhưng mà cô vẫn cố gắng phản bác rằng chuyện này không có gì.
hắn lại làm ra bộ dạng " từ chối hiểu " vô cùng tuyệt tình.
Cô làm như thế nào tôi không cần biết. Tôi chỉ biết hiện tại cô là vợ của tôi. Cô cũng nên làm theo quy định trong hợp đồng đi".
Như thế thì còn gì để nói nữa chứ... cô đành chấp nhận.
" được rồi, Tôi biết rồi".
Sau khi cô nói xong, cô thấy Diêu Trì thỏa mãn gật đầu rồi tiếp tục chuyên tâm lái xe, suốt quãng đường cũng không ngó ngàng gì tới cô.
Khi đã đến một khu biệt thự khác nằm phía đông thành phố thì hắn dừng lại, rất thân sĩ đi đến mở cửa xe cho cô.
" nơi đây là nơi ở gia gia của anh đúng không?" Cô hỏi.
Hắn gật đầu:" đúng rồi".
Sau đó hắn dường như có chút cảnh cáo nhìn cô:" Hi