Chị Trương lại thở dài:" thôi được rồi, Nếu sau này có khó khăn thì đến tìm chị, chị sẽ giúp đỡ em hết khả năng".
"Em cảm ơn chị". Cô chân thành nhìn chị ấy, phần tình cảm này, cô sẽ luôn nhớ mãi trong lòng.
Chị Trương nhớ đến cái gì đó lại níu vai cô, nhắc nhở:" đúng rồi, Dương giao, em đi gặp bà chủ phải cẩn thận một chút".
Cô giương mày kinh ngạc:" Vì sao ạ?".
"Còn vì sao nữa ư, hôm nay ông chủ đến đây". Chị Trương sầu não.
Nói tới ông chủ, Tần Tâm Ly liền sợ hãi, Miếng bánh mì cũng không ăn nổi nữa.
Nhắc đến chuyện này, chị Trương liền tức giận:" hừ...lão già dâm dê, Thấy con gái con lứa đẹp đẽ liền muốn động tay động chân, Tâm Ly, lần trước em không thể nhưng lần này thì em cứ việc thẳng tay".
Chị ấy đập bàn:" cũng mấy lần trước chị đến kịp, nếu không, lão ta... em phải khổ rồi".
" Không sao đâu chị, chuyện cũng đã qua rồi, lần sau mình sẽ chú ý cẩn thận một chút là được".
Cô có thể làm gì đây, khi mà người ta có quyền có thế, cô cũng chỉ là một người làm công.
Dù có nói ra cũng không ai tin một người làm công như cô, mà có nói thì nếu bà chủ biết được cũng sẽ tức giận, cô có thể sẽ bị đuổi việc. Vì thế, cô chỉ còn cách ngậm ngùi...
Cũng may ông ta lâu lâu mới đứng một lần, cô còn có thể tránh né né.
Hôm nay ông ấy đi với bà chủ chắc sẽ không giở trò mà động tay động chân đâu.
Hai người lại nói một chút, có người bước vào liền tản ra làm việc.
Tần Tâm Ly làm đến tối mịt, sau khi sắp tang ca cũng vừa vặn gặp bà chủ trở về, cô liền đứng trước cửa chờ đợi.
Tần Tâm Ly thấy phía sau lưng bà chính là lão già háo sắc mà hai người đã nói, sau lưng khẽ run rẩy, lão già ấy còn nhìn cô với ánh mắt rất dâm uế, nhưng bà chủ lại không phát hiện ra.
Cô cũng mất hết can đảm.
Bà chủ thấy cô liền nhíu mày, khó hiểu đi đến:" Tâm Ly, Giờ này không làm việc ở đây làm gì?".
Cô ngập ngừng nhìn sắc mặt căng thẳng của bà ấy, ấp úng cuối cùng mạnh dạn nói:" Bà chủ, hôm nay con xin thôi việc, mong người đồng ý".
Bà ấy nhíu mày:" tại sao lại thôi việc? Cô chỉ mới làm được nửa tháng".
" Con biết". Cô nhíu chặt gấu áo sơ mi:"...nhưng mẹ con....".
Bà ấy gằn giọng:" thôi được rồi, tôi sẽ ký duyệt và thanh toán tiền tháng này cho cô, đừng nói chuyện của mẹ cô nữa".
" Cảm ơn bà chủ".
Trong quá trình nói chuyện, cô không hề dám ngước nhìn ra phía sau lưng bà chủ.
Sống lưng lạnh toát, cái nhìn của ông ta thật khiến cô rất khó chịu...
Cảm nhận bà ấy lướt qua, cô ngước nhìn bóng dáng của bà ấy bước vào trong, Phụng Dương Dao không hiểu vì sao lúc