Mê Vợ Không Lối Về

Chương 1131


trước sau

Tông Triển Bạch cầm điện thoại lên, còn chưa tìm được số thì Tô Trạm đã vội vàng giữa lại: “Cậu nói xem Tần Nhã có thể đi gặp không?”

 

“Đúng là không được cái gì.” Tông Triển Bạch đẩy tay anh ra: “Tôi không gọi điện thoại thì sao có thể ra được.”

 

Tô Trạm không hé răng, phẫn nộ rút tay về. Tông Triển Bạch tiếp tục gọi cho Lâm Tử Lạp. Tuy nhiên anh ta cũng nói một câu cho Tô Trạm khỏi hy vọng quá nhiều, nếu Lâm Tử Lạp không đồng ý thì anh sẽ không miễn cưỡng cô ấy.

 

Không thể đắc tội vợ được. Tô Trạm bĩu môi, nghĩ thầm đúng là trọng sắc khinh bạn.

 

Nhưng anh cũng chỉ dám nghĩ trong đầu chứ không dám nói ra.

 

Anh sợ Tông Triển Bạch không giúp mình nữa.

 

Lâm Tử Lạp đang thảo luận với Tần Nhã về một kiểu thiết kế, là đơn đặt hàng về váy cưới kiểu Trung Quốc, yêu cầu dùng uyên ương làm chủ đề chính.

 

Ý nghĩa của uyên ương rất tốt, nhưng nếu thêu lên váy cưới thì còn cần cân nhắc kỹ, thiết kế như thế nào cũng là một vấn đề, phải thêu làm sao cho người nhìn hiểu được ý nghĩa của nó.

 

Tần Nhã muốn làm kiểu áo hai dây kèm áo khoác ở bên ngoài. Lâm Tử Lạp nhìn hình ảnh uyên ương, xem mẫu nào hợp để thêu lên váy.

 

Điện thoại di động để bên cạnh đột nhiên vang lên, cô không xem tên người gọi mà bắt máy luôn: “A lô?”

 

“Em có tiện nói chuyện không?”

 

Giọng của Tông Triển Bạch truyền đến, anh vừa ra ngoài không bao lâu sao đã gọi về rồi? Lâm Tử Lạp giơ điện thoại ra trước mặt, đúng là số của anh, bèn đặt lại di động vào bên tai: “Có thể, anh nói đi.”

 

Tần Nhã ngồi ngay bên cạnh cô, ngay cả tiếng nói trong điện thoại cũng nghe được, bèn dựa đến gần bên tai Lâm Tử Lạp, nhỏ giọng nói: “Có phải chồng cậu muốn nói lời âu yếm với cậu không?”

 

Lâm Tử Lạp đẩy cô ra. Tần Nhã ồn ào với cô, ôm vai cô rồi ghé vào nghe xem Tông Triển Bạch nói gì, đương nên nếu nói chuyện tư mật không nên nghe thì Tần Nhã sẽ không nghe. Ban đầu cũng chỉ là đùa giỡn, thế nhưng Tần Nhã lại nghe thấy Tông Triển Bạch nói: “Tô Trạm đang ở chỗ anh.”

 

Lâm Tử Lạp nghe được tên Tô Trạm, cũng không kiêng dè Tần Nhã mà hỏi luôn: “Anh ấy ở chỗ anh làm gì?”

 

“Cậu ta muốn gặp Tần Nhã.”

 

Lâm Tử Lạp nhìn về phía Tần Nhã, lại nói vào điện thoại: “Cho nên?”

 

“Cậu ta muốn em hẹn Tần Nhã ra ngoài, em cảm thấy có

được không?”

 

Anh ta hỏi ý kiến Lâm Tử Lạp.

 

Dù sao quan hệ của hai người cũng rất tốt, anh ta không thể gạt Lâm Tử Lạp để cô hẹn Tần Nhã ra ngoài được.

 

Lâm Tử Lạp đương nhiên cũng không thể tự quyết định, cô quay đầu hỏi ý kiến của Tần Nhã. Tần Nhã gật đầu, Lâm Tử Lạp mới dám trả lời: “Được.”

 

“Vậy giữa trưa ăn cơm cùng nhau?” Tông Triển Bạch hỏi.

 

“Vâng, anh tự chọn quán ăn đi.” Lâm Tử Lạp nói.

 

Bên kia nghe được câu trả lời của cô, chào một tiếng rồi cúp điện thoại, kết thúc cuộc gọi rồi, Lâm Tử Lạp quay ra nhìn Tần Nhã: “Cậu nghĩ thế nào?”

 

Tần Nhã suy nghĩ giây lát rồi nói: “Tớ nghĩ thừa dịp này nói rõ ràng với anh ấy luôn.”

 

“Cậu quyết định?” Lâm Tử Lạp hỏi lại, cô cảm giác bọn họ vẫn còn tình cảm với nhau.

 

“Bà nội anh ấy muốn được ôm cháu trai như vậy, tớ lại không thể sinh con, anh ấy cũng thích trẻ nhỏ nữa, cho dù hiện tại ở bên nhau, sau này cũng sẽ vì con cái mà không hòa thuận, không bằng sớm chấm dứt luôn.” Thái độ của Tần Nhã rất quả quyết.

 

“Cậu không thấy được à? Thật ra Tô Trạm rất yêu cậu đấy, nếu không thì sẽ không theo đuổi mà không bỏ. Cậu nói lời lạnh nhạt thế nào anh ấy cũng không chịu buông tay, có thể nhìn ra được sự quyết tâm của anh ấy, không bằng cậu thẳng thắn với anh ấy đi, xem anh ấy nghĩ thế nào rồi quyết định cũng chưa muộn.”

 

Tần Nhã lắc đầu: “Tớ không chấp nhận được, tớ không thích bản thân mình như vậy, cũng không chấp nhận chuyện hôn nhân bị thiếu hụt.”

 

Dù người khác có thế nào, ở trong suy nghĩ của cô, hai người yêu nhau mà không có con thì chính là không hoàn chỉnh.

 

Tục ngữ có câu đứa con là kết tinh tình yêu của hai người. Bọn họ có cái gì?  Cái gì cũng không có.”

 

Em muốn làm cái gì?” Lâm Tử Lạp đã hiểu được dụng ý của cô.

 

Nhưng lại không dám xác nhận.

 

“Để khiến cho anh ấy chịu từ bỏ, thì chỉ có thể là em đã có người đàn ông khác mà thôi.” Tần Nhã nói không chút kiêng dè.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện