Chương 213:
“Hừ, mắt chó của anh coi thường người khác, lần này há hốc mồm rồi chứ? Biết vị trí của tôi trong lòng Tông Triển Bạch rồi chứ? Tôi sinh cho anh hai đứa con, tương lai tôi phải làm mợ chủ của nhà họ Tông, tôi chỉ cần nói với anh ấy, ngay lập tức anh sẽ phải cuốn gói đồ đạc cút đi ngay.” “Lâm Tử Lạp” càng nói càng láo, bởi vì Quan Kình không cho phép cô đi, hơn nữa không đủ lễ phép với cô.
Lâm Vũ Hàm tính cách vẫn ngang ngược, hôm nay trở thành người bên cạnh Tông Triển Bạch, tự nhiên kiêu ngạo, Quan Kình không nịnh nọt, tán tụng cô, còn cho cô xem vẻ mặt mình, cô còn ghi hận trong lòng.
Không phải chỉ lý trí nói cho cô, bây giờ không phải là lúc, hiện tại phải đi tìm Tông Triển Bạch để anh đuổi Quan Kình đi.
Quan Kình nhìn dáng vẻ ngang ngược của cô, cười: “Tôi chống mắt lên xem.”
Sắc mặt “Lâm Tử Lạp” khó coi.
Trong lòng ngấm ngầm quyết định, đợi đến khi có quyền thế, việc đầu tiên cô làm đó chính là để Quan Kình cút xéo!
“Đỡ tôi, không nhìn thấy chân tôi bị thương sao, người bên cạnh Cảnh Hạo, đều không có năng lực như vậy ư?”
Quan Kình lười không buồn đôi co với cô, đưa tay ra, để cô vịn vào tay mình.
Đi thang máy lên sảnh lớn của quán rượu, xuyên qua sảnh lớn đi đến bãi đậu xe bên ngoài quán rượu, lúc Quan Kình muốn lên xe “Lâm Tử Lạp” mỉa mai một tiếng: “Không biết mình có thân phận gì sao?”
Quan Kình quay đầu, cô lại tính gây chuyện gì đây?
“Mở cửa xe đi!” Cô trừng mắt nhìn anh.
Mắt Quan Kình nhìn cô vài giây, cuối cùng đưa tay ra mở cửa xe.
“Lâm Tử Lạp” hừ lạnh một tiếng, cúi người lên xe.
“Ngu dốt như vậy, cũng không biết sao có thể làm trợ lý của Tông Triển Bạch nữa.”
Quan Kình cắn cắn quay hàm, khóe môi nhếch lên.
Hy vọng sau khi đến nơi cô còn có thể hung hăng càn quấy như vậy.
Anh khởi động xe.
Để thuận lợi ở bên Tông Triển Bạch, “Lâm Tử Lạp” điều tra bên cạnh Tông Triển Bạch có những người nào, cũng có một chút nhận biết, đối với Tập đoàn Vạn Việt cũng có chút hiểu biết.
Nhưng mà hướng mà Quan Kình đi rõ ràng không phải là đường đến Vạn Việt.
Không khỏi cau mày: “Cảnh Hạo không ở công ty à? Anh đưa tôi đi đâu vậy?”
Quan Kình từ gương chiếu hậu lạnh lùng nhìn cô một cái: “Đến rồi cô sẽ biết thôi.”
Cũng không lâu lắm, xe dừng lại. “Lâm Tử Lạp” nhìn thấy rõ đây là nơi nào, trong lòng không kiềm được co rúm lại, có chút run rẩy: “Anh, anh đưa tôi đến đây làm cái gì?””
Cô đi vào chẳng phải là biết rồi sao.” Quan Kình như không nhìn ra vẻ hoảng loạn của cô ta, tự mình xuống xe.
‘Lâm Tử Lạp’ không hề nhúc nhích, có ai không dưng lại tới trại giam làm gì?
“Quan Kình, anh đừng giở trò với tôi, rốt cuộc anh có
“Tôi dám làm gì với cô đây? Cô là người ‘trong lòng’ của tổng giám đốc Tông, tôi sống nhàm chán quá hay sao mà phải khiến cô không vui?” Quan Kình tới trước mặt cô ta, nhìn cô ta rõ ràng đang lo lắng mà vẫn giả vờ kiên định thì cười lạnh một tiếng: “Không phải cô muốn gặp tổng giám đốc Tông sao? Tổng giám đốc Tông đang ở trong, không dám vào là vì làm chuyện gì trái với lương tâm à?”
“Anh, anh mới làm việc trái với lương tâm ấy!” ‘Lâm Tử Lạp’ chột dạ lập tức phản bác.
“Nếu không có thì xin mời.” Vì để thể hiện sự “tôn kính” với cô ta mà Quan Kình còn làm tư thế mời.
‘Lâm Tử Lạp’ lẳng lặng nhìn anh ấy vài giây, ngửa đầu lên nói: “Tốt nhất anh đừng có lừa tôi, nếu không tôi sẽ cho anh biết tay!” Bỏ lại lời nói hung ác này rồi cô ta nhấc chân đi vào: “Ở đâu?”
Quan Kình đi trước dẫn đường.
‘Lâm Tử Lạp’ nhìn Đông nhìn Tây, cô ta đã từng tới nơi này, Thẩm Tú Tình từng vào đây và cô ta tới thăm.
Khi ấy cô định cuỗm tiền và bỏ trốn rồi Thẩm Tú Tình lên kế hoạch cho cô, khi đó bà ta nói: “Hàm Hàm, ba con là một người vô tình, ban đầu ông ta có thể thoải mái bỏ vợ cả, bây giờ cũng có thể vứt bỏ con và mẹ, hôm nay mẹ đã vào tù, nếu con vẫn tiếp tục ở lại ngôi nhà này e rằng sẽ rơi vào kết cục bị tống khứ đi như Lâm Tử Lạp. Mẹ nói cho con biết mật mã két sắt của ba rồi con hãy cầm tiền chạy đi đi.”
Thẩm Tú Tình sống cùng Lâm Viên Trung cũng có ý đồ.
Từ năm đó ông ta không chút do dự tiễn đưa Lâm Tử Lạp và Trang Kha Nguyệt là bà đã biết đó là người đàn ông vô tình, lợi ích đặt lên trên hết.
Khi ấy ông ta cưới Trang Kha Nguyệt là vì của hồi môn của bà, sau đó khi bà bị ép khô, không còn giá trị lợi dụng thì ông ta đã vứt bỏ không chút niệm tình cũ.
Mà khi đó Thẩm Tú Tình vẫn còn trẻ, có thể đi xã giao kéo khách hàng giúp ông ta, bây giờ bà tuổi già kém sắc, Lâm Vũ Hàm cũng không có triển vọng, Lâm Tử Lạp thì đã gả cho Tông Triển Bạch, e rằng Lâm Viên Trung vì phải đi dỗ dành con gái trước mà gây bất lợi cho Lâm Vũ Hàm.
Cho nên bà phải tìm đường lui cho con gái.
‘Lâm Tử Lạp’ bỗng nhiên siết chặt hai tay, nghĩ đến Thẩm Tú Tình cô ta cũng sẽ đau lòng, dù sao đó cũng là mẹ mình, người mẹ thật lòng yêu thương, suy nghĩ cho cô ta.