Chương 453:
Thẩm Bồi Xuyên xoè hai tay ra, cười giảo hoạt: “Náo động phòng, náo động phòng, không làm loạn sao gọi là náo động phòng? Làm loạn rồi cậu mới có thể ở bên em dâu lâu dài.”
Tô Trạm “xuỳ” một tiếng: “Có đạo lý quỷ của cậu ấy.”
Thẩm Bồi Xuyên cười haha.
Lâm Tinh Tuyệt trèo xuống giường, thở dài một tiếng: “Sao lại ngốc thế chứ?!”
Tô Trạm: “…”
Anh đang muốn gào lên một câu “cháu thử xem” thì thấy Lâm Tinh Tuyệt đã tung kẹo vào miệng mình, lấy quả táo được quấn trên sợi dây ra rồi còn rất tốt bụng nói: “Cho chú thứ lớn hơn dễ cắn.”
Tô Trạm đi tới xoa đầu cậu bé: “Vẫn là Tiểu Hi tốt.”
Lâm Tinh Tuyệt cười rồi lại trèo lên giường đứng, đung đưa quả táo trước mặt anh ấy: “Chú Tô, nếu lần này chú vẫn không cắn được thì sẽ phạt chú… rửa chân cho cô Tân Na.”
Tân Na ở bên cạnh đang chơi với Lâm Huệ Tinh nghe thấy lời này của Lâm Tinh Tuyệt, mặt bỗng chốc đỏ lên.
Tô Trạm nhìn cô ấy rời cười nói “được”.
“Vậy chơi thôi.”
Kết quả rất thê lương, anh vừa cắn, tay Lâm Tinh Tuyệt đung đưa liền bỏ lỡ, quả táo đập vào mặt anh vài lần vẫn cắn không được, vỏ táo quá trơn, có thể chạm vào miệng nhưng không thể cắn.
“Nhóc con, cháu chơi chú.” Tô Trạm lúc này mới phản ứng lại, đổi từ kẹo sang táo, căn bản cũng không có ý tốt.
“Đi bưng nước rửa chân tới đây.” Lâm Tinh Tuyệt giao phó như ông lớn.
“Rửa chân cho vợ, không mất mặt.” Tô Trạm tự an ủi mình rồi vào phòng tắm lấy nước ấm.
Chẳng mấy chốc anh đã bưng chậu nước ấm ra, đặt bên giường rồi nói với Tân Na: “Vợ ơi lại đây rửa chân.”
Tân Na vờ như không nghe thấy, bao nhiêu người như vậy, cô ngại.
Lâm Tinh Tuyệt kéo cô: “Cô Tân Na, cô lại đây đi.”
Lâm Huệ Tinh thấy vui vẻ liền giúp anh trai cùng kéo Tân Na.
Tân Na có thể từ chối người lớn chứ không từ chối được hai nhóc con, nghe lời ngồi xuống bên giường, chân cô vẫn còn đi giày cao gót, Tô Trạm nâng chân cô lên rồi cởi giày
“Cô Tân Na, cháu là thần hộ vệ của cô, nếu chú Tô bắt nạt cô, cô chỉ cần nói với cháu, cháu sẽ thay cô báo thù.”
Tân Na vì lời nói này của Lâm Tinh Tuyệt mà vành mắt đỏ lên, chưa có ai nói sẽ bảo vệ cô, Lâm Tinh Tuyệt là người đầu tiên.
Cô cảm động, đồng thời cũng thấy lòng ấm áp.
Cô hít mũi rồi xoa đầu nhỏ của Lâm Tinh Tuyệt: “Cảm ơn Tiểu Hi.”
“Không cần cảm ơn, mami nói chúng ta là người một nhà.” Lâm Tinh Tuyệt vốc một nắm kẹo trên bàn nhét vào túi áo em gái: “Đây là kẹo mừng của cô Tân Na, chúng ta phải ăn nhiều một chút.”
Lấy kẹo xong, bé dắt tay em: “Chúng ta đi thôi.” đi tới trước mặt Thẩm Bồi Xuyên: “Chú Thẩm, chú cũng đi đi.”
Thẩm Bồi Xuyên cho rằng cậu nhóc sẽ hành hạ một hồi lâu, không ngờ lại bỏ qua cho Tô Trạm nhanh như vậy.
Anh đứng lên: “Tiểu Hi, cơ hội chỉnh chú ấy chỉ có lần này, cháu đã nghĩ kỹ sẽ bỏ qua cho chú ấy như vậy sao?”
“Nể mặt cô Tân Na, bỏ qua cho chú ấy, sau này nếu chú ấy bắt nạt cô Tân Na thì cháu lại xử lý.”
Tô Trạm đặt chân Tân Na vào chậu nước ấm rồi ngẩng đầu lên: “Em mua chuộc cậu nhóc à? Đối xử với em tốt như vậy?”
Tân Na không để ý đến anh.
Khi Tân Na đi theo Lâm Tử Lạp đã quen với hai nhóc này, ở chung thời gian dài đương nhiên tình cảm sẽ tốt.
Tô Trạm đặt nốt chân còn lại của cô vào trong nước nóng: “Sau này anh sẽ đối xử tốt với em.”
Tân Na lau mặt: “Anh nói được phải làm được.”
Tô Trạm nghiêm túc rửa chân cho cô, cô rất trắng, chân cũng vậy, rất xinh xắn.